Chương 38: Cẩn thận bị phụ nữ lừa

Bùi Hoài Duật nhìn vào chú thỏ có cánh đó, chỉ cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Giọng nói khẽ khàn, hờ hững: "Cháu mới quen cô ấy được mấy ngày đã muốn tặng quà, cẩn thận bị phụ nữ lừa đấy."

"Theo đuổi con gái đều phải như thế ạ." Cố Tử Mặc ra vẻ hiểu biết, nhưng vì tiền tiêu vặt đã bị Bùi Tịnh Thư lấy đi hết nên cậu chỉ có thể nắm cánh tay Bùi Hoài Duật lắc lắc: "Cậu ơi, cháu xin cậu đó, cậu tốt nhất, dì Nghê sẽ không lừa cháu đâu."

Cố Tử Mặc bổ sung: "Cậu mới là người bị phụ nữ lừa đấy."

Bùi Hoài Duật cau mày nhìn chú thỏ đang nhảy múa, đưa tay ấn lên đầu Cố Tử Mặc.

Anh khẽ cười lạnh: "Ai thiết kế thế, thỏ mà lại có cánh ong."

Cô nhân viên bán hàng mỉm cười: "Đây là mẫu thiết kế hot nhất năm nay, rất dễ thương, là sản phẩm bán chạy nhất của cửa hàng chúng tôi, rất được lòng các khách hàng trẻ tuổi."

Anh nhếch môi.

Giọng điệu mang theo một chút lạnh lùng.

"Xấu."

Rõ ràng là mẫu có từ bảy năm trước, vậy mà giờ lại nói là mẫu thiết kế hot nhất năm nay.

Cố Tử Mặc cũng cảm nhận được tâm trạng của cậu không tốt, biết rằng hôm nay vay tiền không có hy vọng. Cậu chống cằm, thầm nghĩ về nhà sẽ xin tiền bà ngoại, bà ngoại chắc chắn sẽ cho.

Chỉ tại Bùi Tịnh Thư, cắt tiền tiêu vặt thì không nói làm gì.

Lại còn lục hết cả "quỹ đen" của cậu.

Hại cậu đến cơ hội mua quà tặng cho bạn gái mình thích cũng không có.

Đàn ông không có tiền thật khó khăn!

Khóe môi cô nhân viên giật giật.

Không ngờ người này đẹp trai như vậy, nhưng lời nói lại… quá thẳng thắn.

Hơn nữa, gu thẩm mỹ của anh bị gì vậy, rõ ràng là rất dễ thương mà.

Trong cửa hàng có rất đông khách, cô nhân viên nhanh chóng quay sang phục vụ những khách hàng khác. Cố Tử Mặc nằm sấp trên tủ trưng bày, nhìn những sản phẩm gỗ khác, rồi lại nhìn số dư tài khoản của mình, chuyển ánh mắt sang một bông hồng ghép bằng gỗ.

Giá vừa phải.

Bất chợt, Cố Tử Mặc ngẩng đầu lên, thấy một bóng dáng quen thuộc.

"Dì Nghê!"

Nghê Vụ biết, nơi nào có Cố Tử Mặc thì nơi đó sẽ có Bùi Hoài Duật.

Cô vẫn nắm tay con gái và bước vào cửa hàng đồ gỗ thủ công này.

Cửa hàng khá đông khách.

Cũng có khu vực để nghỉ ngơi.

Bùi Hoài Duật ngồi vắt chéo chân ở đó, toàn thân tỏa ra vẻ xa cách, không muốn ai đến gần.

Xung quanh, những cô gái trẻ cũng lén nhìn anh, rồi đỏ mặt thì thầm bàn tán, lấy điện thoại ra lén chụp một bức ảnh.

Nghe thấy Cố Tử Mặc gọi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!