Editor: Masha
Cố Cư Kính đang chờ ở cửa tướng phủ thấy xe ngựa chạy tới, vội vàng tiến lên hai bước, đỡ Tần La bước xuống. Tần La nói với hắn: "Nhị gia, Hạ muội muội đã về Thiệu Hưng. Trong phòng không có ai, chỉ để lại năm quan tiền, còn có một phong thư."
Cố Cư Kính sửng sốt một chút nhận thư từ Tần La, phía trên viết đơn giản hai câu cảm tạ và cáo biệt bọn họ. Hắn ngàn tính vạn tính, không tính đến nha đầu này cưnhiên chạy mất? Tể tướng chi vị của đệ đệ dọa người như thế sao?
Hắn quay đầu lại nhìn cửa phủ ba gian sừng sững, bậc thềm cao hơn mặt đất rất nhiều, có vẻ cao cao tại thượng. Thiên tử ban cho phủ đệ thường không đồng nhất, khu vực tấc đất tấc vàng ở hoàng thành không cần đề cập đến, chỉ bên ngoài thôi cũng đủ khiến người khác kinh sợ.
"Trước vào nhìn xem y quan trong cung nói thế nào, nương còn ở nhà chờ chúng ta mang tin tức trở về đâý." Cố Cư Kính thở dài, kéo Tần La vào phủ.
Qua cửa là đình viện, có hai cây đại thụ cao hơn cả mái hiên, một bức tường phù điêu chắn ở giữa. Sau bức tường phù điêu là một gian đại đường, sau đại đường là hành lang, trái phải hành lang là hai gian sương phòng. Hành lang dài thông về phía sau viện, trong ao hoa sen trắng đang nở, giữa ao có đình nghỉ mát, sau ao có núi giả. Đình đài lầu tạ, không chỗ nào không tham chiếu quy chế vườn ngự uyển, có thể thấy thánh sủng của thiên tử.
Trong phủ có tôi tớ lui tới bận rộn, còn có người làm vườn tưới hoa dọn cỏ, nhìn thấy Cố Cư Kính cùng Tần La đều sôi nổi hành lễ. Tần la trộm nói với Cố Cư Kính: "Nhị gia, nơi này của Ngũ thúc quả nhiên một người thị nữ vú già cũng không có."
"Có một người. Ta tìm cho hắn một đầu bếp nữ." Cố Cư Kính vỗ vỗ mu bàn tay Tần La, cười đến có chút đắc ý. Với hắn xem ra có thể nhét vào bên người em trai một hầu nữ, đã là một sự kiện có chút thành tựu trong đời hắn.
Bọn họ đi vào một cái cổng vòm, bên trong đường hẻm trồng trúc che lấp mặt trời. Bên cạnh nhà chính có một đầm nước, dòng nước róc rách, nhà ở ba gian, bốn phía đều treo màn trúc. Có mấy tiểu hoàng môn trong cung đứng ở phía trước nhà chính, Tần La chưa từng gặp qua người trong cung, theo bản năng ôm lấy cánh tay Cố Cư Kính.
Ngày hôm trước ngựa của Cố Hành Giản bị kinh hoảng, đâm vào sạp hàng ven đường. Hắn vốn dĩ có thể nhảy xuống ngựa, nhưng vì điều khiển ngựa tránh đi một đám hài tử ngốc lăng ven đường, hắn mạnh mẽ thít chặt cương ngựa, cả người lẫn ngựa cùng nhau ngã xuống đất, hắn bị quăng ngã ra ngoài thật xa, lúc ấy liền bất tỉnh nhân sự.
Cao Tông thập phần coi trọng, hôm qua phái hai y quan lại đây kiểm tra nội thương, hôm nay người đã tỉnh, lại phái Vi y quan đắc lực nhất tới xử lý ngoại thương.
Nam bá cùng Sùng Minh đều đứng ở trong phòng, Cố Hành Giản ngồi trên trên giường. Tay phải bị băng gạc quấn quanh, treo ở trên cổ, Vi Từ đang quấn băng gạc quanh cổ tay trái của hắn: "Tướng gia, tay trái tuy rằng không bị thương nặng như tay phải, nhưng tạm thời cũng không thể nhấc vật nặng. Hạ quan lưu lại dược, hai ngày thay mới một lần, qua mấy ngày lại đến xem xét tình trạng khôi phục."
"Làm phiền Vi y quan. Nam bá, thay ta đưa y quan ra phủ." Cố Hành Giản phân phó.
Vi Từ hành lễ, vác hòm dược lên, đi theo Nam bá ra ngoài.
Cố Cư Kính tiến lên nhìn một chút, nhíu mày nói: "Đang êm đẹp, ngựa sao lại chấn kinh đâu? Có cần tìm người tra qua không?"
Cố Hành Giản nhàn nhạt nói: "Không cần, ngựa kinh hoảng chỉ là ngoài ý muốn. Về nhà không cần nói bậy."
Cố Cư Kính lên tiếng, châm chước nói: "Ta vốn dĩ muốn gọi Hạ gia nha đầu đến xem ngươi, nhưng nàng đã về Thiệu Hưng ……"
Cố Hành Giản ngước mắt, nhìn về phía Cố Cư Kính. Cố Cư Kính bị hắn nhìn đến cả người rùng mình, như kỳ đại thử, sau lưng từng trận lạnh cả người.
"Nếu không, ta truy nàng trở về?" Cố Cư Kính hỏi.
Cố Hành Giản nhìn về nơi khác, trầm mặc một lát, lắc đầu nói: "Không cần, như vậy cũng tốt."
Ngay cả hắn cũng không biết chuyện ngoài ý muốn khi nào sẽ phát sinh, hà tất liên lụy nhiều người lo lắng. Huống chi thân ở địa vị cao, cũng như đi trên băng mỏng, hắn sợ mình hứa hẹn rồi không làm được.
Cố Cư Kính nhíu mày, người này thật là nói một đằng nghĩ một nẻo. Thật vất vả mới cười, mới lo lắng, mới vướng bận, giống như người bình thường. Nhưng nha đầu kia vừa đi, lại lộ ra loại biểu tình cô đơn lãnh đạm này. Cả người hắn đều bực bội lên.
Tần La thật có chút sợ Cố Hành Giản, tránh ở sau Cố Cư Kính, không dám nói lời nào, tay nhỏ vẫn luôn nắm xiêm y sau lưng Cố Cư Kính. Nàng cùng Cố Hành Giản tiếp xúc không nhiều lắm, thời điểm ở trước mặt Hạ Sơ Lam, khí tràng cả người hắn hoàn toàn khác hiện tại. Làm nàng thiếu chút nữa quên mất, Ngũ thúc ôn tồn lễ độ, một thân áo xanh, kỳ thật là Tể tướng quyền khuynh triều dã.
Cố Cư Kính đi qua, Cố Hành Giản khó hiểu mà ngẩng đầu, cảm giác được một bàn tay to ấn trên đỉnh đầu: "Nói cho một người đệ thích nàng, khó như vậy sao? Đệ cũng già đầu rồi, tình cảm không phải là chuyện chính sự, đừng suy đi nghĩ lại. Thích thì ở bên nhau, người chẳng có bao nhiêu thời gian để hoang phế. Bỏ lỡ liền không còn, nhìn nàng gả cho người khác, đệ cam tâm sao?"
Cố Hành Giản ngẩn người, Cố Cư Kính thu hồi tay, ho nhẹ một tiếng, lập tức xoay sang chuyện khác "Nếu không để A La tìm cho đệ một thị nữ? Nam bá tuổi lớn, ánh mắt không tốt. Sùng Minh lại là người tập võ, chuyện nấu thuốc này, vẫn là cô nương gia thận trọng hơn."
Cố Hành Giản nhàn nhạt nhìn hắn một cái, nói: "Không cần."
Tần La thầm giật mình, vừa rồi Nhị gia xoa đầu Ngũ thúc? Hình ảnh đó giống như lúc Nhị gia xoa đầu Thụy Nhi, Ngũ thúc vậy mà không sinh khí? Nàng hơi muốn cười lại không dám, Cố gia hai huynh đệ này, thật sự không giống như huynh đệ nhà khác.
Sau khi Cố Cư Kính cùng Tần la đi rồi, Cố Hành Giản gọi Sùng Minh vào bên người, hơi hạ hai mắt, trong mắt có một đạo tàn khốc: "Đi nói cho Đổng Xương, đem nội thị của chuồng ngựa trong cung ngày ấy toàn bộ bắt lại, giao cho Hoàng Thành tư thẩm tra. Thẩm tra toàn bộ, tra đến khi ai chịu thú nhận mới thôi."
Hoàng thành tư thẩm người không giống như Hình Bộ và Đại Lý Tự, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, được xưng là chưa ai bị bọn họ cạy mà không ra miệng. Sùng Minh không rét mà run, lĩnh mệnh rời đi.
***
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!