Triệu Tế Vũ đẩy cửa vào làm chuông gió treo ở cửa kêu đinh đang.
Cửa hàng tiện lợi này thuộc một chuỗi hệ thống, với phong cách trang trí là 2 màu chủ đạo xang và trắng rất tươi mới. Gần cửa sổ bên phải đặt một chiếc bàn dài màu be cho khách ngồi, ở giữa là các kệ hàng, bên trái là quầy thu ngân và tủ lạnh.
Triệu Tế Vũ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, trên lầu cũng có bày hàng hóa.
Lúc này không phải giờ cao điểm, trong cửa hàng chỉ có một vị khách và vài nhân viên, hắn tiện tay lấy một chai nước điện giải* trên kệ rồi đi tới trước quầy thu ngân đứng chờ, vị khách phía trước rời đi, nhân viên tính tiền chai nước của hắn, vừa ngẩng lên hỏi có cần gì khác không người nhân viên hơi khựng một chút, sau đó cứ thế nhìn hắn trân trân.
*Nước điện giải là loại nước như Pocari bên mình vậy á
Hắn sớm đã quen bị người khác nhìn như vậy, hắn trả lời lại là không cần, rồi lấy điện thoại di động ra quét mã. Động tác của nhân viên chậm đi nửa nhịp, sau khi thanh toán xong còn nói "Cậu đi cẩn thận."
Triệu Tế Vũ không rời đi ngay, hắn liếc về phía cửa rồi hỏi thăm về Thân Nhiên.
Nhân viên bán hàng là một cô gái có ngoại hình đáng yêu, có lẽ đang học đại học, nghe hắn hỏi về Thân Nhiên thì cô gái có hơi ngạc nhiên: "Cậu biết Thân Nhiên à? "
"Tôi là bạn của cậu ấy", Triệu Tế Vũ khẽ cười, khóe miệng hơi nhếch lên một chút, trông khá xa cách nhưng không tới nỗi lạnh lùng: "Vừa rồi tôi thấy cậu ấy đi chuyển hàng rất vất vả, cậu ấy phải thường xuyên làm công việc như vậy à?"
Cô gái gượng cười, nói: "Đúng vậy, tôi làm việc chung với cậu ấy, nhưng lúc nào cậu ấy cũng giành hết việc nặng, tôi cũng thấy rất ngại."
Triệu Tế Vũ hiểu rõ nói: "Cậu ấy chuyển ba lần, bình thường cũng chuyển như vậy à? "
"Không phải" tính tình của cô gái khá hoạt bát, mở lời được rồi liền nói không ngừng "Ở phía đối diện vừa nãy có một hộ kinh doanh cần hàng gấp, yêu cầu trong vòng nửa tiếng phải đưa đến cho họ, Thân Nhiên đã chuyển được năm chuyến rồi."
Cô gái nói xong liền chỉ vào hộp cơm trên bàn nhỏ bên trong: "Cậu ấy mới ăn được mấy miếng liền đi giao hàng, tôi bảo cậu ấy ăn xong rồi hẵng đi, nhưng cậu ấy lo nếu bị khách khiếu nại thì sẽ bị trừ tiền lương. "
Triệu Tế Vũ nhìn phần cơm hộp có cái nắp màu trắng đậy lại, hắn nhìn bao bì đóng gói thì biết đây là cơm hộp bình dân vỉa hè, đôi đũa dùng một lần còn bị rớt một chiếc trên mặt bàn.
"Tiền lương một tháng của mọi người bao nhiêu vậy?"
Nếu là người khác hỏi thì cô gái này chưa chắc đã trả lời nhưng Triệu Tế Vũ mặt mày điển trai xán lạn, lại là bạn của Thân Nhiên, cô biết gì liền nói hết.
Triệu Tế Vũ lại hỏi thêm về ca làm của Thân Nhiên, nói chuyện được một lát thì hắn cảm ơn cô gái rồi rời đi, vừa đẩy cửa ra ngoài, hắn liền thấy Thân Nhiên đang băng qua đường.
Ánh mắt hai người chạm nhau, Triệu Tế Vũ vẫn thản nhiên, nhưng biểu cảm của Thân Nhiên đã thay đổi.
Chờ cậu đi tới trước mặt mình, Triệu Tế Vũ nhìn khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi dưới vành mũ của cậu liền đưa chai nước điện giải vừa mua qua: "Uống đi. "
Thân Nhiên chạy tới chạy lui nãy giờ, làm gì có thời gian uống nước, lúc này cậu vô cùng khát, nên cũng không khách sáo với Triệu Tế Vũ, cậu cầm lấy chai nước uống hơn nửa chai rồi hỏi "Cậu làm gì ở đây vậy?"
Triệu Tế Vũ đáp "Tôi đi ăn cơm với bạn ở nhà hàng đối diện."
Vừa dứt lời, điện thoại di động của hắn vang lên, là Du Tuyết Đồng gọi tới hỏi hắn sao đi mua thuốc lá lâu quá vậy.
Lúc hắn đang nói chuyện điện thoại, Thân Nhiên muốn đi vào trong thì bị kéo cổ tay lại, hắn nhanh chóng kết thúc cuộc gọi rồi nói "Đi ăn chung đi, hộp cơm của cậu cũng đã nguội ngắt rồi."
"Không cần" Thân Nhiên rút tay về, "Tôi còn phải làm việc, cảm ơn vì chai nước."
Thân Nhiên lắc lắc cái chai rồi mở cửa ra đi vào.
Áo thun màu đen của Thân Nhiên ướt đẫm mồ hôi, Triệu Tế Vũ nheo mắt nhìn mặt trời chói chang, rồi hắn đi vào nhà hàng Nhật ở tòa nhà đối diện.
Vào phòng ăn rồi hắn mới nhớ ra mình vẫn chưa mua thuốc lá, Du Tuyết Đồng đang gọi video nói chuyện với bạn bè, cô đẩy thực đơn đến trước mặt hắn.
Hắn lật xem thực đơn, gọi nhân viên phục vụ vào gọi mấy món rồi yêu cầu đưa đến cửa hàng tiện lợi ở đối diện.
Mặc dù Du Tuyết Đồng đang nói chuyện điện thoại, nhưng vẫn chú ý đến bên này, nghe hắn dặn dò phục vụ liền cười hỏi: "Trong cửa hàng tiện lợi đối diện có người quen à?"
Triệu Tế Vũ chỉ cười cười, cầm rượu sake bên cạnh rót cho mình một ly.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!