Chương 3: (Vô Đề)

Thân Nhiên đi theo Triệu Tế Vũ vào khách sạn nằm đối diện quán bar, cậu suýt té mấy lần nhưng may có Triệu Tế Vũ ở bên cạnh đỡ kịp.

Cậu ngẩn ngơ nhìn con đường phía trước, lúc sang đường cậu bị mưa tạt vào mặt nên có hơi tỉnh táo, nhưng rồi lại nhanh chóng bị đêm đen đưa trở lại cơn mê man.

Lý trí của Thân Nhiên bay biến sạch sẽ, rượu làm đầu óc cậu mụ mị, ngoại trừ chờ đợi những việc sắp xảy ra thì cậu chẳng thể nghĩ được gì nữa, cậu vô thức quay sang nhìn người đi cạnh mình.

Chiều cao của cậu và Triệu Tế Vũ chênh lệch không nhiều, nhưng vì cậu đang tựa vào người Triệu Tế Vũ nên trông cậu thấp hơn hẳn. Cậu vốn nghĩ rằng Triệu Tế Vũ phải khó khăn lắm mới dìu được cậu tới đây, nhưng không ngờ hắn lại thực hiện đơn giản đến vậy.

Nhìn khuôn mặt hoàn mỹ trước mắt, Thân Nhiên nuốt nuốt nước miếng, trông Triệu Tế Vũ thế này, cho dù hắn không thích đàn ông thì có lẽ cũng đã làm với đàn ông rồi, giống như Lý Đình, nam nữ đều được tất.

Thân Nhiên lúc nãy cũng hơi do dự nhưng vừa nghĩ đến Lý Đình thì cậu lại nóng máu. Thân Nhiên và Triệu Tế Vũ đi qua cửa xoay vào khách sạn, Triệu Tế Vũ để cậu ngồi trên sô pha, còn hắn thì lấy chứng minh đến chỗ quầy lễ tân.

Cậu ngả người lên sô pha, ngửa đầu nhìn trần nhà, bị chùm đèn thủy tinh sáng choang trên trần chói đến nhắm chặt hai mắt, cậu lại bắt đầu thấy chóng mặt. Một lát sau, Triệu Tế Vũ quay lại chỗ cậu, hắn tưởng cậu đã ngủ thiếp đi nhưng khi hắn vừa chạm nhẹ vào vai cậu thì cậu liền mở mắt nhìn sang.

"Có phòng rồi, chúng ta lên thôi." Triệu Tế Vũ cúi người nói.

Hắn đứng che ánh sáng cho Thân Nhiên đỡ chói mắt, Thân Nhiên ậm ờ đáp lại, Triệu Tế Vũ kéo tay cậu khoác lên vai mình, tay còn lại thì đỡ lấy eo cậu.

Hai người cùng nhau bước vào thang máy, Triệu Tế Vũ quẹt thẻ, bấm số tầng, thang máy nhanh chóng đi lên. Thân Nhiên tựa vào vách thang máy lạnh ngắt, Triệu Tế Vũ bèn nghiêng người sang hỏi cậu có muốn tắm trước không, rồi hắn lại thoáng ngửi thấy mùi mực âm ẩm dễ chịu trên người cậu.

Cậu nhắm mắt lại, trán tựa ngang tai Triệu Tế Vũ, đến lúc ra khỏi thang máy cậu cũng không thèm trả lời.

Triệu Tế Vũ dìu cậu đi ra, hắn đi theo bảng chỉ dẫn đến được cửa phòng. Khi mới bước vào, giày của Thân Nhiên bị vấp vào thảm trải sàn, Triệu Tế Vũ vì đỡ cậu mà suýt nữa ngã dúi về phía trước. May mà Triệu Tế Vũ phản ứng nhanh, hắn giữ chặt eo Thân Nhiên mượn lực xoay một cái áp cậu vào tường, còn hắn thì mặt đối mặt với cậu, lồ, ng ngực hai người phập phồng kề sát nhau.

Lúc nãy khi băng qua đường, đầu tóc của hai người đều bị mưa ướt, Thân Nhiên thì say bí tỉ nên rất khó để tắm rửa, Triệu Tế Vũ bất đắc dĩ cúi đầu nhìn khuôn mặt cậu.

Cửa phòng từ từ đóng lại, căn phòng gần như chìm trong bóng tối, chỉ có chút ánh sáng từ bên ngoài hắt vào cửa sổ sát đất. Với chút ánh sáng này thì không thể thấy rõ được các đường nét khuôn mặt cậu, chỉ có thể nhìn được cánh môi đóng mở và hơi thở nóng bỏng do th. ở dốc của Thân Nhiên.

Triệu Tế Vũ bỏ qua đôi môi hấp dẫn đó, hắn thơm nhẹ lên má Thân Nhiên rồi mơ, n trớn dần đến tai cậu.

Thân Nhiên đột nhiên bị hôn, cậu theo bản năng muốn quay đầu né tránh, tay cậu túm chặt vải áo sơ mi sau lưng Triệu Tế Vũ. Triệu Tế Vũ sợ đây là lần đầu của cậu thì dừng lại đúng lúc rồi thì thầm bên tai cậu "Cậu đi nằm đi."

Đầu óc cậu nhũn ra như bị ngâm nước, đêm nay cậu uống hai loại rượu trộn với nhau, mới bị hôn hôn một chút đã thấy cả người nóng ran. Cậu bị Triệu Tế Vũ dẫn đến giường, liền té nhào ngã xuống gối.

Cậu mệt mỏi thở hắt ra, Triệu Tế Vũ cũng nằm xuống, hắn đè lên người cậu, đôi môi ấm áp lưu luyến mãi giữa hai má và cổ cậu, hai tay hắn xoa xoa eo cậu vài cái, rồi vòng ra phía trước mở khóa thắt lưng của cậu.

Thân Nhiên mặc dù không có kinh nghiệm trong mấy chuyện nay, nhưng tiềm thức của cậu vẫn biết rằng hiện tại bản thân có phải là người chủ động hay không. Cậu nắm lấy cổ tay của Triệu Tế Vũ, khi hắn dừng lại, cậu chống tay xuống đệm muốn lật người đè lại nhưng cậu thử hai ba lần vẫn không được, Triệu Tế Vũ ghì lấy cậu hỏi "Cậu làm gì đấy?"

Cậu làm gì đấy?

Thân Nhiên bị hỏi đến choáng váng, rượu làm tư duy của cậu chậm đi chứ không tới mức độ mất ý thức. Cậu nắm lấy khuỷu tay Triệu Tế Vũ, sau nhiều lần thất bại khi cố gắng đè lại, cậu đẩy đẩy Triệu Tế Vũ, "Cậu sao lại đè.... đè tôi hả?"

Mắt Triệu Tế Vũ nãy giờ đã quen với bóng tối, lúc này hắn nhìn chằm chằm Thân Nhiên, sau khi thấy vẻ mặt xấu hổ của cậu, hắn cuối cùng cũng hiểu được ý cậu.

Triệu Tế Vũ cười một tiếng, hắn tiếp tục cởi th. ắt lưng, tựa cằm lên hõm vai cậu, lại còn quay sang kề sát vành tai nóng rực của cậu, thấy người trong lòng căng thẳng thì hắn trêu chọc "Cậu không biết đâu, để tôi dạy cậu."

Triệu Tế Vũ vừa dứt lời, Thân Nhiên bắt đầu th. ở dốc rồi bấu chặt tay hắn, cậu bấu chặt đến mức tay hắn có những vết đỏ, cậu ngửa cổ ra sau, ánh mắt vô hồn nhìn ra cửa sổ, cậu chỉ thấy mỗi màn mưa trắng xóa ngoài đó, Thân Nhiên không cách nào kìm chế được tiếng rê. n rỉ đang phát ra của mình.

Mặc dù cảm giác bị người khác đè ép này khá mới lạ, nhưng cậu không thích là bên bị động. Nhịn được một lúc, cậu lại muốn lật người này lại, lần này, cậu dồn hết sức, suýt nữa là được rồi nhưng bị Triệu Tế Vũ chơi xấu, hắn véo cậu một cái đau điếng, cậu lại nằm vật ra, thở hổn hển.

Sau nhiều lần thất bại, Thân Nhiên dù có mù mờ tới đâu cũng hiểu ra vấn đề, cậu nắm lấy cạp quần bị cởi một nửa, lo lắng hỏi, "Không đúng, cậu, cậu muốn làm gì hả?"

Triệu Tế Vũ không trả lời, hắn chỉ là dừng động tác lại, chống người lên kéo dãn khoảng cách với cậu.

Đã nằm trên giường, còn bị người khác nhìn từ trên xuống thế này, Thân Nhiên càng thêm sốt ruột, giọng điệu cũng ảo não hẳn, "Không phải tôi trên cậu dưới à?"

Triệu Tế Vũ cởi kính, ném đại lên tủ đầu giường, hắn lấy một hộp dầu bôi trơn mới trên tủ, mở nắp ra rồi nặn lên bụng dưới của Thân Nhiên khiến cậu rùng mình vì lạnh, hắn thừa cơ kéo quần cậu xuống, rồi nâng một chân cậu lên, ngón tay dính gel bôi trơn với vào trong.

"Đúng vậy," Triệu Tế Vũ cúi người hôn lên vùng cổ láng mịn của Thân Nhiên, vẻ mặt vô tội giải thích "Là cậu "trên" tôi "dưới"."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!