Chương 1: (Vô Đề)

"Thân Nhiên, tôi đi trước đây, hàng đã vào kho rồi, cậu sắp xếp đi nhé."

Đồng nghiệp đặt tập tài liệu có phiếu bàn giao hàng lên kệ, nói với người đang phân loại hàng trong kho ở phía sau.

Dưới ánh đèn trong góc, có một bóng người cao gầy, vì cậu ta đội mũ lưỡi trai của cửa hàng tiện lợi nên đã che đi biểu cảm khuôn mặt, chỉ nghe cậu ta đáp lại "Được".

Đồng nghiệp mặc áo mưa rồi cầm mũ bảo hiểm ra về, cửa kính tự động đóng lại, cửa hàng trở nên yên tĩnh. Một lát sau, Thân Nhiên đẩy xe hàng ra, mở cửa dãy tủ đông lạnh cạnh quầy thu ngân, bổ sung đầy đủ các loại đồ uống.

Nửa đêm hôm nay, một cơn bão sẽ đổ bộ vào vùng biển xa bờ, mặc dù ít ảnh hưởng đến khu vực thành phố nhưng bên ngoài trời đã mưa, hầu hết các hàng quán trên con phố này đều đóng cửa. Cửa hàng tiện lợi vốn nên mở 24/24 thì cũng đóng cửa trước 6 giờ, Thân Nhiên dành một tiếng đồng hồ để dọn dẹp các kệ hàng, khi gần xong thì điện thoại cậu reo lên.

Nhìn màn hình, cậu nghe máy rồi hỏi "Cậu đi tới đâu rồi?"

"Tôi không thể qua được," giọng nói Trịnh Minh Kim có hơi gấp gáp, "Em gái tôi bị bong gân rồi, bây giờ tôi phải đến bệnh viện đón nó."

"Có nghiêm trọng không? Có cần tôi giúp gì không?"

"Không sao đâu, nó gọi điện nói là bị bong gân ở mắt cá chân, không đi được, tôi đi xem tình hình một chút, còn cậu, cậu có ổn không đó?"

Thân Nhiên cười khẽ, giọng điệu như không có chuyện gì "Tôi thì có gì không ổn, cậu không đến thì tôi về thẳng nhà luôn."

"Được rồi," Trịnh Minh Kim thở phào nhẹ nhõm, cũng không quên dặn dò "Cẩn thận đó, trời mưa gió đừng có đạp xe, bắt xe buýt mà về."

"Biết rồi, đi chăm sóc em gái đi, lúc về nhà hai anh em cậu cũng cẩn thận đấy."

Sau khi cúp điện thoại, Thân Nhiên đặt điện thoại lên bàn, còn chưa kịp thở, cậu đã nghe thấy thông báo của WeChat, tin nhắn vừa nhận được nhảy lên trên cùng.

Đàn chị: [Thân Nhiên, ngoài xin lỗi ra thì chị cũng không biết nên nói gì nữa, chúng ta dừng lại ở đây đi.]

Thông báo tin nhắn hiển thị được hai ba giây liền biến mất, ánh mắt Thân Nhiên lại như bị đóng băng, tới khi màn hình tắt cậu vẫn cứ nhìn chằm chằm nó, đầu óc lại bị choán ngợp bởi những chuyện xảy gần đây.

Bức ảnh Lý Đình và một cô gái hôn nhau trong hẻm nổi như cồn, thế nhưng cậu là bạn trai của Lý Đình, không những là người biết cuối cùng mà còn là chỉ biết được thông qua việc bạn bè chuyển tiếp bài đăng trên một diễn đàn tám chuyện.

Bây giờ đang là kỳ nghỉ hè, học sinh ở lại trường không nhiều, tuy nhiên trong thời đại phát triển hiện nay, hầu như mọi tin tức đều lan truyền qua Internet, nhất là khi trong trường học có rất nhiều hội nhóm lớn nhỏ, một khi tin tức bùng nổ thì không cách nào che đậy được.

Là hoa khôi của trường, Lý Đình luôn là tâm điểm của sự chú ý và gây nhiều tranh cãi, cử chỉ thân mật giữa cô và cô gái trong bức ảnh bị chụp lén kia không thể nào chỉ giải thích bằng hai chữ "hiểu lầm" được.

Đến tận bây giờ, Thân Nhiên vẫn còn nhớ rõ cảm giác của mình khi nhìn thấy bức ảnh đó.

Lúc đó cậu đang chạy trên sân thể dục, mồ hôi nhễ nhại vì nóng, nhưng vừa nhìn thấy bức ảnh, tay chân cậu liền lạnh buốt, đầu óc choáng váng, phản ứng đầu tiên là nghĩ rằng bạn bè đang trêu chọc mình, nhưng ngay sau đó cậu nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện, thật nực cười.

Hóa ra Lý Đình cũng có ham m, uốn d, ục vọng như vậy, nhưng đối tượng không phải là bạn trai như cậu thôi.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Chẳng trách trong 2 tháng quen nhau, ngoại trừ nắm tay thì Lý Đình không cho cậu có bất cứ hành động thân mật nào khác. Cậu vẫn luôn nghĩ rằng là do Lý Đình nhút nhát, cho đến khi cậu nhìn thấy bức ảnh và đoạn video ngắn vài giây do các bạn cùng lớp gửi cho mình.

Video không có độ phân giải cao như ảnh nhưng vẫn có thể thấy được người bị quay là Lý Đình và một cô gái.

Bạn gái của cậu bị một người cùng giới khác đè vào tường, cho dù là biểu cảm, thái độ hay cử chỉ của cô ấy đều không có một chút gì là đang bị ép buộc.

Thân Nhiên xoay người mở tủ lạnh, lấy ba lon bia, đi đến quầy thanh toán, nhập mã số nhân viên của mình để tính tiền rồi bật nắp lon nốc liền một hơi.

Ban đầu, cậu cũng trông chờ Lý Đình sẽ giải thích rõ ràng mọi việc đã xảy ra sau vài ngày cố tình trốn tránh cậu, nhưng tất cả những gì cậu nhận được chỉ là tin nhắn xin lỗi và lời chia tay.

Cậu tiếp tục khui lon thứ hai, uống được một nửa thì bị sặc, cậu chống tay vào chiếc tủ bên cạnh ho sặc sụa. Rồi cậu lại uống tiếp cho đến khi hết sạch 3 lon, bụng bị ép đến mức muốn nôn, cậu đành tựa vào tủ lạnh ở phía sau.

Một tia chớp xẹt qua bầu trời, nhưng một lúc sau cũng không có tiếng sấm, xe cộ thỉnh thoảng qua lại làm nước đọng trên đường văng tung tóe, những người đi ngang đều bị tạt cho ướt sũng.

Nhìn chằm chằm vào hộp đèn neon nhấp nháy trên con đường đối diện một lúc lâu, Thân Nhiên nhấc máy gọi cho Lý Đình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!