Chương 50: (Vô Đề)

Editor: Hihi! + Beta: Mia

"Mắt anh không nhìn thấy sao?" Thư Lan không chịu đi, khua tay trước mắt anh.

"Thấy cái gì cơ?" Lệ Bắc Đình đặt chiếc ly lên tủ, nhàn nhã nhìn cô, "Hôm nay em rất lạ."

Nội tâm Thư Lan bùng nổ, có phải muốn nói cô trông cực kỳ đẹp không, hóa ra là Lệ Bắc Đình cũng có sở thích này, chẳng qua là giả bộ, haha cô biết, cô mặc thư vậy Lệ Bắc Đình không có chút động lòng, không phải Lệ Bắc Đình không thích mà là anh không được!

"Lạ chỗ nào?" Thư Lan đưa tay lên mái tóc lộn xộn của mình, mặc dù trong lòng vui mừng nhưng bên ngoài vẫn phải giả bộ một chút.

" Không nói được, có phải em có chuyện gì không? Nhín trúng cái túi nào sao? Hay nhẫn kim cương? Hay dây chuyền? Có gì cứ nói trực tiếp với anh." Lệ Bắc Đình nhìn cô cố tình mặc mát mẻ như vậy, làm trong lòng anh có chút ngứa ngáy.

"Chỉ vậy thôi?" Thư Lan trợn tròn mắt. Kịch bản vốn dĩ không phải như vậy!

"Hửm?" Lệ Bắc Đình không hiểu, hình như từ trước khi ăn cơm, Thư Lan có chút kỳ lạ, nhưng cô không nói, có lúc tâm tư phụ nữ thật khó đoán, Lệ Bắc Đình đoán không ra.

"Thôi đi, em quay về ngủ đây." Thư Lan bỏ đi, Lệ Bắc Đình sẽ không hiểu, anh là một thẳng nam, còn thẳng hơn chiếc vòng kim cô của Tôn Ngộ Không, trông chờ anh hỏi sự ám chỉ của cô còn không bằng nói thẳng.

Nhưng hôm nay Thư Lan mệt rồi, hơn nữa khi tức giận Lệ Bắc Đình bụng cô có chút đau, ôi, làm người quả nhiên không nên tức giận.

Cô có thể tưởng tượng được cuộc sống khó khăn trong tương lai. Mà thôi, lấy gà theo gà, lấy thẳng nam theo thẳng nam.

Ai ui, đau bụng, sau này lại nói, Thư Lan nhanh chóng rời đi, đoán là ăn nhầm đồ, nếu không sao bụng đột nhiên đau như vậy.

"Đợi một chút." Lệ Bắc Đình bỗng nhiên mở lời gọi cô.

Thư Lan sáng mắt lên, chẳng lẽ có phản ứng rồi?

Lệ Bắc Đình bước mấy bước tới, nắm tay cô, lông mày cau lại, anh bất đắc dĩ nói: "Em đến chu kỳ kinh nguyệt rồi, không cảm thấy gì sao? Váy cũng bẩn rồi."

Không lẽ phản ứng hôm nay của cô là "triệu chứng của kỳ sinhh lý?"

Cũng đúng, nghe nói con gái ở thời điểm này rất khó chịu, vì vậy muốn được quan tâm.

Những lời này của Lệ Bắc Đình tựa như sấm làm Thư Lan muốn nổ tung trong chăn, kỳ kinh của cô tới rồi?

Chẳng trách cô lại cảm thấy đau bụng, ông trời ơi, đừng chơi đùa như vậy chứ.

Đột nhiên cô vui vì Lệ Bắc Đình không hiểu ám chỉ của cô, nếu như anh hiểu, đang làm giữa chừng dở dang, chẳng lẽ " trận chiến đẫm máu" sao?

Hiện tại cô chỉ muốn tìm cái lỗ để chui vào.

Nhưng vì sửa sang biệt thự quá tốt, sàn nhà không có chút kẻ hở nào, cứu mạng!

"Em, bây giờ em đi thay quần áo, anh ngủ trước đi." Thư Lan đầu cũng không dám quay lại, giãy giụa khỏi Lệ Bắc Đình liền chạy vào phòng, mặt mũi của cô đều mất hết rồi.

Thật may Lệ Bắc Đình không biết trong đầu cô đang nghĩ gì, đây chắc chắn là cảnh chết chóc bi thảm nhất của xã hội trong năm nay, mưu kế  "quyến rũ" chồng, kết quả kỳ kinh nguyệt đến!

Lệ Bắc Đình bật cười, lắc đầu, quả nhiên là tiểu cô nương.

Anh xoay người đi xuống lầu, đi cùng càng làm cô lúng túng hơn.

Thư Lan luống cuống tay chân đổi váy, sau đó lên giường giả chết, đem chăn đắp lên đầu, bụng cô không còn đau nữa, nhưng quá mất mặt, cô phát hiện bản thân tự làm mình mất mặt.

Cô lại nghĩ đến Đỗ La, gõ bàn phím, hận không thể đâm thủng màn hình điện thoại: [Xúi quẩy, đều do cậu, tớ mắc cỡ chết đi được aaaaa]

Tin nhắt mới gửi đi, Lệ Bắc Đình gõ cửa, tay cô ném một cái, vùi mình vào chăn, làm ơn đừng thấy cô!

Lệ Bắc Đình bưng nước đường đỏ đi vào, nhìn thấy chăn phồng lên một cục, mặt khẽ biến sắc, "Đau bụng sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!