"Bà chủ, anh biểu hiện thế nào?" Lệ Bắc Đình nới lỏng cà vạt, nhướng mày nhẹ nhàng.
"Rất tốt, anh nhìn những phóng viên kia, hoàn toàn khác lúc đến." Thư Lan khoác tay Lệ Bắc Đình, hai người rời khỏi khách sạn.
"Trong dự liệu." Vì nhiều phương tiện truyền thông trong số đó là người quen của anh, những người không nể mặt Lệ Nam Hi, vừa khéo là bạn của anh.
Thương trường như chiến trường, rút dây động rừng, quan hệ giữa tập đoàn và truyền thông không tốt, thì không thể chơi tốt được.
Lệ Bắc Đình hôm nay tổ chức buổi họp báo này, không chỉ để xử lý chuyện của Hạ Nghị, mà còn để cho các giám đốc trong công ty xem, cho những giám đốc từng dao động thấy.
Việc Lệ Nam Hi không thể xoay chuyển, anh lại có thể dễ dàng làm được, nên hướng về ai, họ nên rất rõ ràng.
"Chỉ là sao anh thuyết phục được ba của Hạ Nghị?"
"Chí thành sở chí, kim thạch vi khai[1], ba mẹ Hạ Nghị là những người rất hiểu lý lẽ, mặc dù trình độ văn hóa không cao, lại có thể nuôi dạy được nhân tài xuất sắc Hạ Nghị này, đủ để thấy bầu không khí gia đình rất tốt." Một hai ngày trước, ba mẹ Hạ Nghị cũng từ chối nói chuyện, nhưng Lệ Bắc Đình gặp vài lần, họ bình tĩnh lại, mọi chuyện cũng dễ nói hơn.
[1]Lòng thành đạt đến mức tột cùng, thì vàng đá cũng phải mở ra.
Hạ Nghị đi rồi, anh ấy lại là con một, tuổi già của hai ông bà trở thành vấn đề lớn nhất, tập đoàn chịu trách nhiệm dưỡng lão, đối với hai ông bà mà nói có sự đảm bảo, tin rằng Hạ Nghị biết cũng có thể yên tâm.
"Lương một năm của Hạ Nghị khoảng bao nhiêu?"
"Vài trăm nghìn, lập trình viên vất vả, nhưng lương cao."
"Lệ tổng dùng vài trăm nghìn một năm để cứu vãn hình ảnh công ty, khá thông minh."
Vài trăm nghìn đối với Lệ Bắc Đình mà nói chẳng qua chỉ là con số nhỏ, lật tay là kiếm được, nhưng đối với người bình thường mà nói, một năm thu nhập vài trăm nghìn đã đủ để trang trải chi phí cho cả gia đình.
"Số tiền này là ba mẹ Hạ Nghị xứng đáng nhận được, nếu Hạ Nghị không gặp chuyện, anh ấy còn có thể thăng tiến lớn, sau này một năm vài triệu cũng có."
"Cũng đúng." Thư Lan mím môi, sinh ly tử biệt, chỉ có người thân mới có thể cảm nhận sâu sắc, người ngoài cũng chỉ có thể nói một câu tiếc nuối.
Hai người lên xe, trực tiếp về nhà, trong thời gian đó không gặp mặt Lệ Nam Hi.
Tất nhiên rồi, bây giờ Lệ Nam Hi cũng không dám lộ mặt.
Vì trên mạng có không ít người đang chỉ trích hắn, có người đào ra là Lệ Nam Hi ép nhân viên tăng ca vào ngày Quốc tế Lao động, sau khi xảy ra chuyện lại không có phản ứng thực tế, thậm chí không xuất hiện trong buổi họp báo, ngược lại đẩy Lệ Bắc Đình vừa gặp tai nạn xe, chín chết một sống ra đỡ đạn.
"Cư dân mạng lần này mạnh quá, chỉ thiếu lật ngược Lệ Nam Hi lên thôi." Thư Lan dựa vào ghế sofa gọi điện thoại với Đỗ La.
"Đúng vậy, cư dân mạng tập hợp đủ tám phương thần tiên, cái gì cũng biết, tớ thấy lần này Lệ Nam Hi không thể trở mình, vị trí phu nhân tổng giám đốc của cậu ổn định rồi." Đỗ La vừa xem livestream, có chú ý đến thái độ thay đổi của cư dân mạng.
Thư Lan ôm một con thú nhồi bông, giọng điệu cực kỳ khinh thường: "Cậu ta chỉ là một con cá mặn, trở mình cũng vẫn là cá mặn, sao có thể so với Lệ Bắc Đình."
"Ôi ôi ôi, bảo vệ rồi à? Hôm nay buổi họp báo của Lệ tổng thật sự đẹp trai, cũng vì đẹp trai, tổng giám đốc nhà cậu nổi tiếng rồi, bây giờ cũng có nhiều người đang bàn tán về Lệ Bắc Đình, sau này tình địch của cậu nhiều lắm, phải giám sát chặt chẽ người đàn ông của mình."
"Tớ giám sát thì có ích gì, nếu anh ấy muốn ngoại tình, mang về nhà tớ cũng không có cách nào, tất cả dựa vào tự giác của anh ấy."
"Nói cũng đúng, Lệ tổng có tiền có nhan sắc có thân hình, chúng ta cũng không làm gì được, nhưng nói thật, Lan Lan, cậu và Lệ tổng có cái đó không?" Đỗ La hắng giọng một tiếng, tỏ ý mình ám chỉ rất rõ ràng rồi.
"Cái nào?" Thư Lan không nhận ra.
"Chính là cái đó, phải để tớ nói rõ ràng như vậy sao? Tớ vẫn là một con chó độc thân đấy." Đỗ La cũng có chút ngại ngùng, cô ấy còn trong sáng hơn Thư Lan, đến giờ chưa có bạn trai.
Thư Lan im lặng một lúc lâu, mới hiểu ra Đỗ La muốn nói gì, tai lập tức nổi lên một vệt đỏ: "Cậu nói cái này làm gì."
Tháng ba lần đó, Thư Lan nói muốn có chút thời gian để thích nghi, Lệ Bắc Đình liền không nhắc đến chuyện này nữa, mặc dù hai người bây giờ có nắm tay, hôn nhau, nhưng chưa tiến xa hơn.
"Nếu không có, vậy phải nắm bắt cơ hội đi, tớ thấy tình cảm hai người đã rất tốt rồi, chẳng lẽ cậu muốn để phụ nữ bên ngoài hưởng lợi, Lệ Bắc Đình ở tuổi này chính là lúc máu nóng, cẩn thận nhịn lâu quá sinh bệnh, đến lúc đó cậu sẽ khóc."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!