Chương 29: Anh có thể hôn em không (5)

Editor: Miya + Beta: Giấu tên

Triệu Cầm nói không sai, hai người đều là con trai của ông ta, nhưng Lệ Nam Hi lại gần gũi với ông ta hơn, sau này nhất định sẽ hiếu thảo với ông ta, nhưng Lệ Bắc Đình lại không thân thiết với ông ta như vậy. Tương lai ông ta già rồi, lỡ như Lệ Bắc Đình biết được chuyện đó… thì Lệ Bắc Đình có còn hiếu thảo với ông ta nữa không?

Một năm qua, Lệ Kiện đã chứng kiến Lệ Bắc Đình đối xử với bố vợ Thư Chí Minh còn tốt hơn người ba ruột là mình, làm cho lòng ông ta không khỏi chết đi vài phần .

Lệ Bắc Đình không nói thêm gì nữa, bầu không khí giữa hai ba con khó xử đến mức ngột ngạt, Lệ Kiện nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Lệ Kiện vừa rời đi, Thư Lan liền cầm lấy hộp thức ăn đem ra ngoài.

"Em đem để ở đâu rồi?" Lệ Bắc Đình mỉm cười có chút cay đắng nhìn cô, ngay cả Thư Lan cũng có thể nhìn ra là hôm nay Lệ Kiện đến đây, Triệu Cầm hầm canh cho anh là vì Lệ Nam Hi.

Lệ Nam Hi thực sự rất hạnh phúc khi có một người ba yêu thương và một người mẹ luôn quan t@m đến mình.

Nghĩ tới đây, Lệ Bắc Đình cảm thấy có chút đau lòng.

"Vứt vào thùng rác rồi, nếu anh muốn uống canh bồ câu thì để đầu bếp hầm."

"Coi em tức giận kìa." Lệ Bắc Đình xoa xoa khóe mắt, giống như có chút chết lặng.

"Em không nên tức giận à? Rõ ràng anh mới là con ruột của ông ta… Thế mà ông ta đối xử với đứa con nuôi là Lệ Nam Hi còn tốt hơn với anh."

Lệ Bắc Đình ở bệnh viện nhiều ngày như vậy, ông ta tới đây thăm được mấy lần. Mỗi lần tới nếu không phải là vì mặt mũi thì cũng là vì Lệ Nam Hi, tới đây ngồi không được mấy phút đã đi, cộng lại còn không bằng thời gian Thư Chí Minh tới đây một lần. Người ngoài không biết nhìn vào còn tưởng Lệ Bắc Đình mới là con nuôi của ông ta.

Thư Lan không biết Lệ Bắc Đình có biết thân phận thật của Lệ Nam Hi hay chưa. Cô vốn định nói cho Lệ Bắc Đình biết, nhưng bây giờ Lệ Bắc Đình còn chưa bình phục hoàn toàn nên cô muốn đợi một thời gian nữa mới nói cho anh biết anh ta không phải là con nuôi.

"Bởi vì nó không phải là con nuôi." Lệ Bắc Đình thản nhiên nói.

"Anh, anh biết à?" Động tác trên tay Thư Lan dừng lại, vậy mà Lệ Bắc Đình lại biết.

"Khi anh mười ba tuổi, anh tình cờ nghe được ông bà nội nói chuyện."

Tính tình của anh cũng thay đổi từ đó, trước kia anh cho rằng mình chính là cháu trai trưởng duy nhất nhà họ Lệ, sau này mới biết thì ra có tận hai người cháu.

Thế nhưng công ty chỉ có một, nếu muốn có thì phải phấn đấu tranh giành mới có được.

Lệ Bắc Đình không nhất thiết là phải có được công ty. Nếu như cho anh chút thời gian, anh có thể tự mình xây dựng nên một đế quốc kinh doanh, nhưng đó vốn là vị trí thuộc về mẹ anh, công ty cũng có một nửa thuộc về mẹ anh, dựa vào cái gì lại giao cho Triệu Cầm với Lệ Nam Hi?

Thứ không nên là của họ, Lệ Bắc Đình cũng không nhượng bộ một phần nào.

"Sớm vậy sao?" Lúc đó Lệ Bắc Đình mới học cấp hai.

Thế nhưng kiếp trước, cô chưa bao giờ biết Lệ Nam Hi là con riêng của Lệ Kiện. Cô cho rằng đó là sự thiên vị của Lệ Kiện, hóa ra từ năm mười ba tuổi Lệ Bắc Đình đã phải gánh vác nhiều thứ nặng nhọc như vậy.

"Anh còn biết nhiều hơn thế nữa. Không phải trước đây em đã hỏi anh tại sao không có bia mộ của mẹ sao? Bởi vì mẹ anh biết bố lừa dối mình,  cũng chính vì sự lừa dối đó mà bà ấy đã chết trong trầm cảm. Chuyện này lúc đó là một vụ bê bối lớn đối với nhà họ Lệ, mẹ anh vì nghĩ đến anh nên không chọn cách làm lớn chuyện. Nhưng trước khi chết bà ấy đã nói không muốn vào mộ tổ tiên nhà họ Lệ nên đã được chôn cất tại nhà ông ngoại anh."

Hơn hai mươi năm trước, cái thời đại vẫn còn chưa cởi mở, lúc đó xã hội đối với chuyện ngoại tình vẫn chưa dễ bỏ qua như hiện tại. Giống như bây giờ chuyện ngoại tình là chuyện phổ biến, nhưng tại thời điểm đó vẫn còn phải chịu ảnh hưởng rất lớn, nhất là đối với những người kinh doanh cần giữ hình tượng tốt.

Lần đầu tiên nghe được chuyện này, Lệ Bắc Đình không hiểu tại sao mẹ anh không tiết lộ bộ mặt thật của tên cặn bã này ra. Tại sao lại vì một người như vậy mà chết trong trầm cảm, để lại anh một mình trên đời.

Nhưng sau này khi dần lớn lên, anh bắt đầu hiểu được thứ gọi là tình cảm.

Mẹ anh yêu Lệ Kiện, có thể nói là bà đã từng yêu ông ta, vì đã tổn thương quá sâu nên không có cách nào chữa lành được.

Tổn thương cơ thể thì bác sĩ có thể chữa được, nhưng tổn thương trong tim lại chỉ có thể từ từ lành lại theo thời gian, hoặc chúng sẽ càng ngày càng trở nên nặng hơn cho đến khi mưng mủ không thể chữa lành.

Mẹ anh có lẽ đã rất hối hận vì đã yêu phải một người đàn ông như vậy, thế nhưng trong chuyện tình cảm đâu ai có thể nói được đâu là đúng đâu là sai?

Giống như Lệ Bắc Đình trả lời cư dân mạng – anh sẵn sàng chết trong tay Thư Lan.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!