Chương 28: Anh có thể hôn em không (4)

Editor: Miya + Beta: Giấu tên

Hầu kết Lệ Bắc Đình lăn lên lăn xuống, thản nhiên nói: "Tình cảm vợ chồng tôi rất tốt."

"Vợ tôi là người vợ tuyệt vời nhất trên đời."

"Xin đừng chửi bới vợ tôi, việc kiện tụng rất tốn kém, tôi còn phải nuôi vợ mình."

"Là mấy câu này sao? Bây giờ nói rồi đó."

"Khụ" Rõ ràng Thư Lan không ăn gì, nhưng vẫn bị sặc nước miếng của chính mình. Cô không dám nhìn thẳng vào Lệ Bắc Đình, cô còn chưa chuẩn bị gì mà người này lại bắt đầu nói ngon nói ngọt rồi.

"Thích không?" Lệ Bắc Đình chỉ không giỏi biểu đạt, tình cảm đều thể hiện qua hành động, thế nhưng bây giờ anh cùng người trên mạng cách nhau qua màn hình, Lệ Bắc Đình làm gì người khác cũng không biết, cho nên chỉ có thể diễn tả bằng lời nói.

Thực ra những lời này chỉ như giọt nước trong biển, những thứ anh muốn nói còn nhiều hơn nữa.

"Bình thường." Tuy nói vậy nhưng cô không dám nhìn thẳng vào mắt Lệ Bắc Đình, khi đút cháo thì cô đưa cháo tới mũi anh. 

Lệ Bắc Đình: "Xem ra em không hài lòng lắm, đây là em cố ý à?"

Thư Lan không biết xảy ra chuyện gì, ngẩng đầu liền nhìn thấy một xíu cháo trên chóp mũi Lệ Bắc Đình, cô bật cười, vội vàng tìm khăn giấy lau cho anh: "Xin lỗi, em không chú ý." 

"Đúng là anh không giỏi nói những lời dễ nghe, còn cần em chỉ dạy nhiều hơn, em chỉ cho anh đi." Lệ Bắc Đình mỉm cười, trong mắt hiện lên tràn đầy sự chiều chuộng, giống như đang tắm trong gió xuân.

Những lời như vậy đối với Thư Lan đã là lời yêu thương, trái tim nhỏ bé của cô đập thình thịch, nhanh đến mức sắp không chịu nổi. Cô nhanh chóng mím môi, đanh mặt lại. 

"Khi ăn không nói, ăn nhanh đi đừng nói nữa." Nếu còn nói tiếp nữa, cô không biết tìm đâu ra khe đất để chui vào.

Lệ Bắc Đình cười khà khà, không dám trêu chọc cô nữa, một con mèo xù lông rất khó dỗ.

Sau khi ăn sáng xong, bác sĩ đến kiểm tra phòng bệnh và thay thuốc cho Lệ Bắc Đình.

"Vết thương đang lành rất tốt, bắt đầu từ ngày mai, cậu có thể ăn uống đầy đủ dinh dưỡng một chút, lần này sinh lực bị tổn hại nghiêm trọng, cần phải uống nhiều thuốc để bổ sung."

"Được, vậy tôi đi nấu canh cho anh ấy." Thư Lan nhanh chóng đồng ý, đóng vai một người vợ tốt.

Lệ Bắc Đình phải truyền thuốc, Thư Lan nhìn anh chằm chằm rồi đỡ anh nằm xuống. Khi ngồi không thể dựa ra phía sau, thật sự rất mệt, còn không bằng nằm nghiêng qua một bên.

"Anh nói chuyện nghiêm túc với em chút đi."

"Anh nói chuyện không nghiêm túc khi nào?" Lệ Bắc Đình dùng ánh mắt đen láy nhìn Thư Lan.

Thư Lan: "… Anh im đi, đừng nói gì nữa."

Người đàn ông này rốt cuộc là bị gì vậy? Chẳng lẽ là sau khi dạo một vòng quỷ môn quan liền đầu thai lại? Trở nên lém lỉnh làm cho người ta khó hiểu.

Nghe vậy, Lệ Bắc Đình thật sự im lặng.

"Là chuyện của công ty, em tình cờ nghe được ông nội và bố anh nói chuyện. Mặc dù họ nói sẽ cho Lệ Nam Hi lên thay thế vị trí của anh trước, chờ tới khi nào anh khỏe lại sẽ đem công ty trả cho anh, nhưng em cảm thấy không dễ như vậy. Lệ Nam Hi đã hưởng thụ qua quyền lực, làm sao có thể ngoan ngoãn trả lại cho anh, anh có muốn phòng bị từ sớm không?"

Lệ Bắc Đình: "…"

Thư Lan: "Hửm?"

Lệ Bắc Đình: "…"

Thư Lan: "Anh không nghe thấy à? Sao không nói gì?"

"Không phải em bảo anh đừng nói nữa sao?" Lệ Bắc Đình đặt tay truyền thuốc lên chăn, tay còn lại làm hành động kéo khóa miệng, tỏ vẻ mình rất nghe lời Thư Lan.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!