Editor: Miya, Bee + Beta: Miya
Ngày hôm sau, Lệ Bắc Đình được đẩy ra từ phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ dặn Thư Lan rằng mấy ngày này nên nói chuyện với Lệ Bắc Đình nhiều hơn, chạm vào anh nhiều hơn, k1ch thích anh và nói ra những điều anh quan tâm nhất, để thử xem làm như vậy có thể làm anh tỉnh lại không. Nếu có thể thức dậy trước tối mai thì sẽ không phải vấn đề lớn, nhưng nếu không dậy được thì có thể sẽ nguy hiểm.
Thư Lan làm theo lời bác sĩ dặn, không dám dừng lại dù chỉ một phút, cô nói rất nhiều thậm chí cô còn dùng móng tay cào vào lòng bàn tay anh.
"Em rất muốn nhéo anh thật mạnh, anh thì ngủ thoải mái rồi. Anh ngủ ngon như vậy, còn em thì mỗi ngày đều ngủ không ngon." Mặt Thư Lan cọ vào lòng bàn tay Lệ Bắc Đình.
"Chờ anh tỉnh em nhất định sẽ đánh anh một cái."
Nhưng dù cho Thư Lan có đe dọa hay dụ dỗ thế nào đi nữa thì Lệ Bắc Đình vẫn không tỉnh lại.
Trưa hôm đó, tập đoàn Lệ Thị tuyên bố Lệ Nam Hi sẽ là người tạm thời quản lý hết mọi việc trong Lệ Thị.
Không bao lâu sau, cổ phần tập đoàn Lệ Thị có xu hướng tăng lên.
Tuy nhiên vì lý do Lệ Nam Hi quản lý tập đoàn, nên người bên ngoài suy đoán rất nhiều, trong đó họ bàn tán nhiều nhất là chuyện Lệ Bắc Đình đã xảy ra chuyện gì đó.
Thậm chí còn có người nói Lệ Bắc Đình đã chết, vì sợ sẽ ảnh hưởng tới chứng khoán của công ty nên bọn họ đã bảo mật trước và đã bí mật tổ chức lễ tang cho anh.
Nghe những lời này, Thư Lan tức giận mới mức quăng điện thoại, không thù không oán, tại sao lại nói anh như vậy, vốn dĩ cô rất khó chịu, khi nhìn thấy những bình luận đó Thư Lan đã hoàn toàn bất lực.
Cô cảm thấy ấm ức, tủi thân thay cho Lệ Bắc Đình, thật sự không phải là do Lệ Nam Hi cố ý nói ra những lời ghê tởm ấy sao?
Tin tức về cái chết của Lệ Bắc Đình ngày càng được nhiều người quan tâm, nhưng chuyện này cũng chưa tính là gì với việc vào buổi sáng ngày hôm sau, trên một diễn đàn ẩn danh đột nhiên có người tung tin rằng giữa chủ tịch tập đoàn Lệ thị Lệ Bắc Đình và vợ mình có mối quan hệ không mấy hoà thuận, phu nhân thường tỏ ra lạnh nhạt với chồng mình là chủ tịch Lệ, việc này toàn bộ Vân Thành đều biết, nhưng bắt đầu từ nửa tháng trước, phu nhân lại đột nhiên đối xử tốt với Lệ Bắc Đình, chăm sóc cẩn thận tỉ mỉ, thì ngay lúc này Lệ Bắc Đình xảy ra chuyện không may, cả hai người cùng nhau gặp tai nạn giao thông, chỉ có Lệ Bắc Đình cửu tử nhất sinh, còn phu nhân thì một cọng tóc cũng chẳng mảy may hư tổn, nghĩ đến việc này thôi cũng đủ khiến người ta thấy ớn lạnh.
Cái người vô danh này nói xong đã bốc hơi biến mất, còn những lời nói ấy cũng được người có tâm chụp màn hình lại lan truyền khắp nơi.
Những ân oán giới thượng lưu từ trước đến nay luôn là chủ đề bàn tán của mọi người trong buổi trà chiều, dường như họ sẽ thở phào nhẹ nhõm khi thấy những người giàu có hơn mình cũng gặp phải nhiều đen đủi.
"Lan Lan, cậu đừng để những lời nói ấy ở trong lòng, bọn họ chỉ biết cào bàn phím thôi, không biết chuyện, chỉ biết nói bậy, ai lại lấy mạng sống bản thân ra đùa chứ."
Đỗ La đọc đã tức chết, Thư Lan và Lệ Bắc Đình cùng nhau xảy ra tai nạn, cũng không phải chỉ xảy ra với mỗi Lệ Bắc Đình, cầu Vân Giang thì cao, nước lại sâu, rơi xuống dưới ai có thể chắc chắn bản thân mình có còn sống hay không, nếu muốn hại Lệ Bắc Đình thì cũng không cần phải tự lấy mạng mình ra đánh cược.
"Tớ không để bụng, bây giờ Lệ Bắc Đình xảy ra chuyện, tất cả những chuyện yêu ma quỷ quái đều có thể xuất hiện, tớ cũng đã chuẩn bị tâm lý từ trước rồi."
So với cái gọi là người trong cuộc tung tin, Thư Lan càng ghê tởm những người cho rằng Lệ Bắc Đình thật sự đã chết hơn.
Dù sao việc này cũng là giả, dù họ bịa đặt thế nào đi chăng nữa thì việc này chắc chắn vẫn là giả, nếu không thì chẳng lẽ cảnh sát sẽ bắt cô lại vì mấy câu nói ấy sao?
Nhưng chính những lời nói ấy lại mang đến nhiều điều ác ý cho Lệ Bắc Đình, rõ ràng anh còn sống, vì cái gì mà bắt anh phải gánh chịu những lời nói ác ý lớn đến vậy?
"Nhưng cũng không thể cho qua được, nếu không họ càng nói càng hăng, không tốt cho danh tiếng của cậu." Một số người trên mạng chỉ xem được nửa đầu tin đồn, chờ đến lúc có người đứng lên bác bỏ, thì không ai quan tâm nữa và sẽ giả vờ nói: "Tôi không nghe, tôi không thấy, tin đồn đều là giả."
Loại người này thật sự rất nực cười, nhưng lại có rất nhiều.
"Danh tiếng của tớ không sao, dù gì tớ cũng không phải người trong giới giải trí, chờ Lệ Bắc Đình tỉnh lại, anh ấy nhất định sẽ dọn dẹp sạch sẽ." Bên ngoài nói thế nào cũng không sao, cô chỉ hy vọng Lệ Bắc Đình sớm tỉnh lại, chỉ cần anh hồi phục, người khác còn ai dám hó hé nửa lời.
"Cậu đừng có nhân đạm như cúc* nữa được không? Tớ thật sự rất đau lòng."
*Nhân đạm như Cúc: Ý chỉ người thanh tao, nhẹ nhàng. "Đạm như Cúc": dù thành hay bại vẫn dùng sự thong dong, trong trẻo, đơn giản, thuần khiết vốn có của bản thân đối mặt với cuộc sống.
"A La, cậu đừng giận vì những điều vô căn cứ này, tuy hiện tại tớ không lên tiếng, nhưng vẫn sẽ giữ lại bằng chứng, mang điện thoại tới đây, tớ sẽ gọi điện cho Kỷ Niên."
Đỗ La lấy chiếc điện thoại trên bàn phía sau lưng mình đưa cho Thư Lan, sau đó cô bấm số điện thoại của Kỷ Niên.
"Bây giờ cậu có bận không?"
"Không, hôm nay công ty cho nghỉ, bây giờ tôi đang ở nhà." Lệ Nam Hi được thăng chức và tiếp quản công ty, sao có thể dùng lại trợ lý của Lệ Bắc Đình, Kỷ Niên là trợ lý cũ của chủ tịch đương nhiên sẽ bị giáng chức.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!