Chương 22: Nếu anh dám chết em sẽ lấy người khác (3)

Editor + Beta: Miya

Thư Lan nấc lên vì khóc, cô thở hổn hển, miệng lẩm bẩm: "Là con không tốt."

Thư Chí Minh cho rằng Thư Lan đổ mọi trách nhiệm lên người mình, nhưng thật ra Thư Lan nghĩ, nếu mình không sống lại, không thay đổi tất cả, thì Lệ Bắc Đình sẽ không bị thế này, sẽ bình an sống hết quãng đời còn lại.

Thư Lan khóc đến ngất xỉu, làm Thư Chí Minh như già đi mười mấy tuổi.

Đêm nay, mọi người không quS ổn, Lệ Bắc Đình nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, không biết bao giờ mới tỉnh, Thư Lan thì khóc đến ngất xỉu, đau lòng quá độ. Vốn não cô đang bị chấn thương, cứ tiếp tục như vậy, sẽ không tốt cho cơ thể cô.

Bà cụ nghe tin Thư Lan khóc đến ngất xỉu, suy nghĩ mãi cũng không tốt cho sức khỏe. Nếu giống lần trước, Lệ Bắc Đình nằm viện lâu như thế mà Thư Lan không đến thăm lần nào, bà ấy còn có thể oán trách hai câu, nhưng lúc này, từ đầu đến cuối Thư Lan đều tỏ ra áy náy và tự trách.

Người không biết còn nghĩ vợ chồng hai người rất ân ái.

Có lẽ không ai nghĩ rằng, nửa tháng trước hai người còn quậy đến ly hôn.

Bệnh viện tràn ngập bi thương, tin tức lại vô cùng sôi nổi, chủ tịch Lệ thị xảy ra tai nạn rơi xuống sông, tin tức sống chết không rõ này lập tức châm ngòi trong giới tài chính kinh tế, ngay cả người trong giới giải trí cũng chú ý vì sản nghiệp nhà họ Lệ có liên quan đến giới giải trí, các kênh tin tức đều đăng tin, thậm chí có không ít người đến Vân Giang.

Vì chuyện xảy ra vào buổi tối, việc điều tra hơi khó khăn, mãi cho đến sáng hôm sau, cảnh sát lại đến bệnh viện, hỏi chút chuyện với Thư Lan.

Thư Lan nói hết những chuyện mình biết cho cảnh sát nghe.

Cuối cùng, phía cảnh sát hỏi một câu: "Tôi nghe nói lúc trước quan hệ giữa cô và Lệ Bắc Đình cũng không tốt?"

Những lời này làm Thư Lan sửng sốt, cô nhìn cảnh sát, họ có ý gì, nghi ngờ cô hại Lệ Bắc Đình sao?

"Cô đừng kích động, chúng tôi chỉ hỏi như thường lệ thôi, không có ý gì khác." Phía cảnh sát hơi xấu hổ, Thư Lan đau lòng mọi người đều thấy, chỉ là câu nên hỏi vẫn phải hỏi.

Thư Lan gật đầu: "Đúng vậy, lúc trước tôi và anh ấy thường xuyên cãi nhau, không hòa thuận, nhưng về sau tôi sẽ nghĩ thông suốt, nên chúng tôi đã hòa giải với nhau rồi."

"Tại sao lại hòa giải và vì sao cô lại nghĩ thông suốt?"

"Lệ Bắc Đình luôn đối xử tốt với tôi, do tôi quá bướng bỉnh."

"Vâng, được rồi, trước mắt tài xế xe tải đã bị bắt, sau khi kiểm tra, chúng tôi phát hiện anh ta say rượu, căn cứ treo trí nhớ của anh ta, do sốt ruột muốn đạp phanh nhưng lại nhầm thành đạp chân ga, nên mới gây ra tai nạn."

"Chỉ là ngoài ý muốn thôi sao?" Thư Lan không tin, sao có thể, hãng xe và biển số xe của Lệ Bắc Đình không tầm thường, xe bình thường nên tránh xe anh mới đúng.

"Cô nói vậy, là có suy nghĩ khác sao?"

"Không." Thư Lan có suy nghĩ khác, lại không nói được, cô không có chứng cứ, nói ra cũng vô ích, hơn nữa sẽ rút dây động rừng.

Hơn nữa Lệ Bắc Đình vẫn chưa tỉnh, cô sợ làm vậy sẽ khiến tình trạng Lệ Bắc Đình càng tệ hơn.

"Nếu có suy đoán khác, cô có thể nói cho chúng tôi biết, trước mắt chẳng qua chỉ là ngoài ý muốn."

"Không có, do tâm trạng tôi không tốt."

"Vậy chúng tôi đi trước, nếu nhớ ra chuyện gì, cô có thể gọi cho chúng tôi."

Chờ cảnh sát rời đi, Thư Lan gọi Kỷ Niên vào.

"Kỷ Niên, thật sự chỉ là ngoài ý muốn thôi sao?" Thư Lan cúi đầu nhìn chiếc chăn trắng tinh, cô vẫn không tin.

"Theo kết quả tôi tra được, cũng giống cảnh sát vừa nói, tài xế xe tải và Lệ tổng không liên quan với nhau, tra người nhà anh ta cũng không có thù hận gì với Lệ tổng, không liên quan tới lợi ích." Ngay từ đầu Kỷ Niên cũng không tin chuyện này là ngoài ý muốn, nhưng cậu ta cũng không tra được gì.

"Ừm, công ty thế nào rồi?" Nếu thật sự ngoài ý muốn, vậy có thể do số mệnh sắp đặt.

"Thị trường chứng khoán đang bắt đầu xuống giá, tin Lệ tổng hôn mê không thể giấu được nữa, chờ cảnh sát báo cáo xong, sợ là chứng khoán sẽ tiếp tục giảm. Nhưng phu nhân đừng lo, chỉ bị k1ch thích thời gian ngắn, chờ Lệ tổng tỉnh dậy, mọi chuyện sẽ êm đẹp trở lại."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!