Chương 15: Xứng đôi vừa lứa

Editor: Hyen + Beta: Mia

"Tớ xin lỗi, lần trước tớ không nên nói vậy." Thư Lan lại bắt đầu xin lỗi, đầu tiên là xin lỗi Lệ Bắc Đình, sau đó là ba, rồi đến Đỗ La.

Chắc là không còn ai khác nữa nhỉ?

"Là tớ quá xúc động, cậu là người bạn thân nhất của tớ, chắc lúc trước tớ đã đối xử với cậu rất tệ nhưng tớ bảo đảm sẽ không có lần sau, cậu là người rất quan trọng với tớ." Thư Lan nắm lấy tay Đỗ La chớp mắt làm nũng.

"Này, cậu làm gì vậy, tớ chỉ nói giỡn thôi, cậu đừng có làm như thế, tớ nhìn không quen." Đỗ La rùng mình một cái: "Nổi hết cả da gà, mới có mấy ngày không gặp mà miệng cậu ngọt vậy." 

"Tớ nói thật, tớ thực sự xin lỗi, tớ đã suy nghĩ rất lâu về sai lầm này của mình." Thư Lan nheo mắt lại cười: "A La là tốt nhất, nhất định sẽ tha thứ cho tớ mà." 

"Xí, đừng tưởng chỉ cần nói vài câu là tớ tha thứ cho cậu, lần trước cậu hung dữ lắm." Đỗ La đúng là trời sinh tính tình nóng nảy, nhưng từ nhỏ lớn lên cùng Thư Lan tính tình đó sớm đã mất đi. Bằng hữu chi giao*, sao có thể không có va chạm, cần gì phải làm bộ làm tịch.

*Bằng hữu chi giao: tình bạn bè. Ở trong câu có trên có thể hiểu là: Làm bạn bè với nhau đã bao nhiêu năm.

"Tớ sẽ mua quà cho cậu, hôm nay tớ trả. Cậu nhìn trúng cái gì tớ sẽ mua cho cậu cái đó, đừng có giận."

"Thật à? Tớ muốn dọn sạch khu mua sắm này." 

"Tớ sẽ đi cướp ngân hàng, nếu tớ bị bắt, cậu nhớ phải mang cơm tới đó." Thư Lan chép miệng, đáng thương nhìn Đỗ La.

"Quên đi, tớ không muốn bạn mình có tiền án đâu."

"Hì hì, tớ biết cậu là tốt nhất, đi thôi đi thôi, chúng ta đi mua quần áo." Thư Lan ôm cánh tay Đỗ La kéo lên lầu.

Thư Lan mặt tươi cười, có người để làm nũng cảm giác thật tốt.

Hai người đi mua vài món thời trang mùa xuân. Lúc đi qua khu thời trang nam, Thư Lan kéo Đỗ La vào đó.

"Cậu mua quần áo cho chú sao?"

"Không phải, tớ muốn mua cho Lệ Bắc Đình hai cái áo sơ

-mi." Cô thấy Lệ Bắc Đình toàn mặc áo sơ

-mi trắng, anh đẹp như vậy, không mặc quần áo đẹp thì quá lãng phí.

"Cái gì? Tớ có nghe nhầm không, cậu mua quần áo cho Lệ Bắc Đình á?" Đỗ La dùng ánh mắt quái dị nhìn Thư Lan.

Lần trước hai người cãi nhau là vì Lệ Bắc Đình, Đỗ La chỉ mở miệng nói qua Thư Lan có thể thử tiếp xúc với Lệ Bắc Đình, nói không chừng sẽ phát hiện ra một thế giới khác. Chỉ vì câu nói đơn giản như vậy mà Thư Lan đã tức giận, dẫn tới việc bây giờ Đỗ La không dám nhắc tới Lệ Bắc Đình trước mặt Thư Lan. 

"Ừm." Thư Lan có chút thẹn thùng nói: "A La, tớ đã suy nghĩ rất lâu, tớ nghĩ kỹ rồi, tớ cảm thấy cậu nói rất đúng, tớ sẽ thử cùng Lệ Bắc Đình một lần, so với hiện tại thì kết cục chắc sẽ không kém đâu."

"Tiểu gia hoả, cuối cùng thì cậu cũng hiểu ra rồi. Để tớ nói cho cậu biết, Lệ Bắc Đình không những có tiền lại có nhan sắc, nếu anh ấy không phải chồng của cậu, chắc chắn tớ sẽ thích anh ấy." Đỗ La vui mừng vỗ vai Thư Lan, biểu cảm cùng ánh mắt kia giống hệt với Thư Chí Minh. 

"Vậy thì sao cậu lại không thích." Thư Lan cũng cười, nhìn xem, Đỗ La dám nói ra ngoài miệng. Còn Thư Dung và Liễu Thiến ngoài mặt thì nói không thích Lệ Bắc Đình, nhưng trên thực tế lại ước gì Lệ Bắc Đình coi trọng mình.

"Tớ không cần chồng của chị em mình, đàn ông trên thế giới có phải đã chết hết đâu, mà cho dù có chết hết tớ cũng không cần chồng của cậu. Chồng của chị em không thể mơ ước, nhưng mà tớ nói thật, Lệ Bắc Đình quả thực không tệ lắm, nếu cậu mà bỏ lỡ thì sau này sẽ khó tìm được người như thế."

"Anh ấy thực sự tốt vậy sao?" 

"Cậu đó, khó trách ba cậu nói cậu không biết quý trọng, cậu không biết có bao nhiêu phụ nữ thèm muốn chồng cậu đâu, người muốn gả cho Lệ Bắc Đình có thể xếp hàng từ phía nam đến phía bắc thành phố. May bây giờ là chế độ một vợ một chồng, nếu đổi lại là thời cổ đại Lệ Bắc Đình có thể nạp thêm mười mấy tiểu thiếp rồi."

Lệ Bắc Đình không chỉ có tiền mà còn có vóc dáng và ngoại hình rất ưa nhìn, bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành một miếng bánh thơm ngon. 

Đỗ La nghĩ chuyện hai người kết hôn là chuyện không thể thay đổi, gây thêm rắc rối cũng không có ích gì. Cô khẳng định nếu cuộc hôn nhân giữa hai người bọn họ không có trục trặc thì vẫn sẽ được duy trì. 

Bây giờ tốt nhất nên buông bỏ khúc mắc, biết đâu lại mở ra con đường khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!