Mùng Một Tết, Yến Thu ngủ thẳng một giấc đến giữa trưa.
Lúc cô tỉnh dậy, Yến Trọng Bắc và Lương Tố đã đi rồi.
Gia đình cô út đêm qua đón giao thừa xong cũng đã về, ông bà thì lên chùa cầu phúc, trong nhà chỉ còn lại mỗi mình cô.
Cô ngáp một cái thật to.
Đêm qua, ông bà vừa xem Gala Xuân vừa gói bánh chẻo. Yến Thu ăn liền mười mấy cái, no đến mức không ngủ được, thức đến hơn ba giờ sáng.
Cô lướt xem tin nhắn, toàn là lời chúc mừng bạn bè gửi từ tối qua.
Ôn Ái, Dụ Gia Thụ, Đỗ Phi Vũ, Tống Gia Kỳ, Tưởng Xướng Vãn, Nguyễn Chi Nam, Giang Tuần, Dương Thăng, Cố Tây Minh, Ôn Dục…
Còn có cả Tưởng Kinh Hàn nữa.
Tưởng Kinh Hàn gửi cho cô một bao lì xì siêu lớn gần lúc nửa đêm, số tiền chính là năm dương lịch của năm mới.
[Thu Mi]:?
[95]:Ba mẹ tôi gửi cho cậu đấy.
[Thu Mi]:Ồ ồ, cảm ơn cô chú.
Yến Thu nhận lì xì, tiện tay gửi lại một sticker hình trái tim, thầm nghĩ hôm nào gặp chú Tưởng và dì Mạnh sẽ cảm ơn trực tiếp.
[95]:Còn một phần là tôi gửi nữa
[95]:Không cảm ơn tôi à?
[Thu Mi]:……
[Thu Mi]:Cảm ơn thầy Tưởng nha
Chán chết đi được.
Cô âm thầm mắng cậu một câu, rồi đi rửa mặt.
Khi quay lại, cô thấy cậu còn nhắn thêm.
[95]:Còn nữa
[Thu Mi]:? Gì cơ
Tưởng Kinh Hàn trực tiếp gọi điện thoại thoại đến.
Đúng lúc điện thoại được kết nối là khoảnh khắc nửa đêm, mạng bị lag một chút, cô nghe thấy hơi thở của đối phương trong một giây, sau đó là tiếng pháo hoa bị trễ vọng ra từ ống nghe.
Cô nằm bò ra lan can ngắm pháo hoa, từng chùm từng chùm nở rộ rồi rơi xuống, "Hửm?"
Trong điện thoại cũng vang lên tiếng pháo hoa, Yến Thu nghĩ, chắc là đó chính là chùm vừa nãy mình thấy.
Pháo hoa cũng có đôi phần giống với những ngôi sao.
Tưởng Kinh Hàn chậm rãi mở lời, giọng trầm thấp từ đầu dây bên kia truyền tới, khiến tai cô nóng ran.
"Không tặng tôi trái tim à."
Hô hấp của Yến Thu chợt khựng lại, một lúc sau, cô không đáp, mà chuyển sang chuyện khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!