Chương 29: (Vô Đề)

Yến Thu viết xong thì suy nghĩ lại từng câu chữ, kiểm tra không còn lỗi chính tả hay sai sót về trình bày, rồi gửi vào hòm thư của Lão Đặng.

Khi chuẩn bị ra về, nhớ lại câu Tưởng Kinh Hàn nói "chủ động tấn công", một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. Thế là cô lại ngồi xuống xem phim tài liệu, đợi hai người họ.

Cuối cùng Yến Thu ra khỏi quán net luôn nấp sau lưng họ, lúc trả máy cũng nhờ hai người giúp hoàn tất thủ tục.

Khi nhân viên trẻ nhìn thấy cô, cô đã chạy mất dạng.

Giang Tuần quay lại, làm động tác chào kiểu "bố đời" về phía quầy: "Người anh  em ơi, rảnh thì đọc thêm sách đi."

Nói xong, hăng hái bắt chước Tưởng Kinh Hàn: "Biết đâu Yến Thu thật sự thích anh ta thì sao."

Hai tay Tưởng Kinh Hàn đút vào túi: "Cút."

Trên đường về nhà, Tưởng Kinh Hàn gặp Dương Thăng. 

Con đường nhỏ ít người, cành cây trơ trụi, tiêu điều xơ xác.

Lớp trưởng khoác chiếc áo phao dài, dắt theo em gái nhỏ bước trên đường. Hai người mặc đồ ton

-sur

-ton, quấn kín từ đầu đến chân, trông như hai con sâu bướm đứng thẳng mà đi.

Sâu róm nhỏ tinh mắt, vừa nhìn thấy Tưởng Kinh Hàn, tay nhỏ múp múp vẫy vẫy, phấn khích hét lớn: "Anh Kinh Hàn! Anh Kinh Hàn!"

Tưởng Kinh Hàn: "Ồ, còn nhớ anh à."

Tiểu Tiểu tự hào: "Người đẹp trai thì dù bao lâu em cũng nhớ. Sao không thấy chị gái xinh đẹp kia…."

Cô nhóc như không nhớ ra, quay đầu nhìn anh trai cầu cứu: "Bắt gấu lớn đó."

Dương Thăng: "Chị Thu Thu."

"Đúng, sao không thấy chị Thu Thu ạ!"

"Bận trốn vận đào hoa rồi."

Tưởng Kinh Hàn bế cô nhóc lên thử, không ngờ Tiểu Tiểu trông nhỏ mà nặng phết. "Ồ, em mập thêm bao nhiêu vậy? Anh trai chăm tốt quá ha."

Dương Thăng bất lực: "Đừng nói nữa, thi xong là nó quấn lấy tớ suốt, không rời nửa phút. Muốn việt bài phát biểu cũng chẳng xong."

Mặc dù than thở, nhưng giọng cậu ấy vẫn rất dịu dàng, ngay cả  ánh mắt cũng có chút cưng chiều khó nhận ra.

Cô nhóc ôm chân Tưởng Kinh Hàn không cho đi, thiếu gia Tưởng đành bị kẹt lại tại chỗ.

Hửm? Hình như Yến Thu cũng đang viết bài phát biểu gì đó?

Tưởng Kinh Hàn hỏi: "Viết bài phát biểu gì?"

"Đại diện học sinh phát biểu trong lễ khai giảng học kỳ sau. Ngày mai phải nộp rồi, nhưng em ấy nhất quyết hôm nay muốn đi công viên giải trí, không đi thì bù lu bù loa lên."

Dương Thăng cau mày: "Giá mà không phải viết thì tốt biết mấy."

Tiểu Tiểu bĩu môi.

Dù mới học ở trường hai năm, Tưởng Kinh Hàn đã quen các quy tắc cơ bản, ngay lập tức nhận ra là đã có kết quả thi cuối kỳ.

Cậu thỉnh thoảng vẫn mở QQ, nhưng tắt hết thông báo nhóm. Nếu số tin nhắn trong QQ tăng quá giới hạn, nhóm lớp của cậu chắc chắn hiện "9999+".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!