[Mỹ nhân ngư đã về nước] đứng thứ tám toàn thành phố?
[Mỹ nhân ngư đã về nước] giỏi vậy sao?
Yến Thu nằm úp sấp trên giường lật người, nằm ngửa giơ điện thoại lên gõ chữ, "Ừ. Em cũng không ngờ."
Ôn Ái lập tức gọi cuộc gọi thoại đến, mở đầu là giọng không che giấu nổi sự ngạc nhiên: "Thứ tám toàn thành phố đó! Vào được Bắc Đại rồi nhỉ?"
Yến Thu nghĩ nghĩ, nhớ Hạo Bình từng nói với cô, có một công thức gần đúng là: xếp hạng thành phố × 2.2 ≈ xếp hạng toàn tỉnh.
Hạo Bình còn bảo, học sinh Khối Xã hội của Nhất Trung chưa từng có ai lọt top 10 thành phố, cô là người đầu tiên.
"Ừm. Với thành tích này chắc là vừa chạm mép điểm chuẩn Bắc Đại."
"Được đấy bảo bối. Cố thêm chút nữa, nhất định có thể đến Bắc Kinh."
Yến Thu nhìn chằm chằm trần nhà, không nói gì.
Năm 2008, trận động đất ở Tứ Xuyên khiến những ngôi nhà cũ trong nội thành đều bị ảnh hưởng, tường xuất hiện vài vết nứt nhỏ. Yến Trọng Bắc từng bảo ông bà dọn đi, nhưng hai cụ không chịu, đành thuê người đến sơn lại toàn bộ tường.
8, 9 năm trôi qua, những vết nứt nhỏ bị cưỡng ép che đậy năm nào vẫn lờ mờ hiện ra.
Ánh mắt cô lơ đãng dõi khắp trần nhà một vòng, rồi mới khẽ "Ừ" một tiếng.
Ôn Ái nhận ra cô không vui, bèn chuyển chủ đề: "Rồi sao, lớp bọn em chắc thi tốt lắm ha?"
"Ừ. Lão Chu dẫn bọn em trốn học tối, ra ngoài ăn mừng rồi."
"Ồ." Ôn Ái cũng không biết nói gì, "Thế bạn cùng bàn của em thì sao?"
Từ khi Yến Thu dọa rằng nếu còn gọi Tưởng Kinh Hàn là "bạn trai nhỏ" của cô nữa thì nghỉ chơi , Ôn Ái đã đổi sang gọi là "bạn cùng bàn" rồi.
Yến Thu ngồi xuống bàn học, vừa chép điểm từng môn vào sổ tay vừa đáp: "Bạn cùng bàn em thì sao?"
"Thì em nói cậu ấy thi thế nào chứ sao."
Ngữ văn 135.
Toán 141.
Yến Thu vẽ một ngôi sao nhỏ bên cạnh điểm Toán.
"Cũng tốt. Top 10 toàn thành phố chắc luôn."
Tiếng Anh 145.
Tổ hợp xã hội 253.
Tổng điểm 674.
Hạng 1 trường.
Hạng 8 thành phố.
"Thế cậu ấy định thi trường nào?"
Yến Thu khựng lại một chút: "Không biết."
Ở bên kia Ôn Ái thở dài: "Haiz, ở cạnh mấy người các em lâu quá, cảm giác học giỏi là điều đương nhiên ấy. Mỗi lần về nhà nhìn Ôn Dục, chị không hiểu nổi, sao có người có thể "ôn" đến mức đó cơ chứ?" ("Ôn" trong tiếng địa phương Tứ Xuyên có nghĩa là học kém.)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!