Chương 18: (Vô Đề)

Chương 18 – Viên kẹo thứ mười tám –  "Cậu có bị ngốc không?"Giữa tháng 11, việc học bận rộn lại càng căng thẳng. Kỳ thi giữa kỳ sắp tới khiến mọi học sinh đều chăm chỉ viết bài trong giờ tự học buổi tối, không ngẩng đầu lên.

"Thở dài não nề để che dòng lệ, thương dân sinh sao lắm nỗi gian truân…" Đỗ Phi Vũ đọc thuộc nhiều lần, cứ kẹt mãi ở câu đầu.

Cậu than một tiếng, ném quyển sách Ngữ văn xuống bàn, gục đầu, chán nản "Ôi khổ thân ta, đời ta sao mà gian nan thế! Tớ ghét nhất kỳ thi toàn thành!"

Tống Gia Kỳ không ngẩng đầu, làm bài đọc hiểu tiếng Anh: "Cậu gà quá."

Đỗ Phi Vũ ngồi dậy, rất khí phách: "Đúng, tớ gà đấy. Mấy thằng bên trường Phụ Trung đúng là giỏi vãi. Lần nào xem xếp hạng toàn trường cũng thấy ổn, nhưng xếp hạng thành phố thì xấu không thể tả nổi."

Tống Gia Kỳ đáp: "Hài lòng đi, ít ra khối tự nhiên bọn mình còn có tên trong bảng xếp hạng. Khối xã hội mới thảm. Top 20 thành phố chỉ được hai ba người."

"Ô, lần này chưa chắc đâu. Có Yến Thu mà."

Yến Thu đang vùi đầu làm đề cương mà Tưởng Kinh Hàn giao tối qua, giải tới mức tóc tai rối bù: "Đừng, kỳ vọng càng lớn thất vọng càng cao."

"Trời ơi, tớ tính ba lần rồi sao vẫn sai vậy?" Cô hít sâu một hơi, cố giữ bình tĩnh kẻo càng làm càng bực.

Tưởng Kinh Hàn ôm bóng rổ từ cửa sau bước vào, mặc áo dài tay mỏng, gỡ băng đô thấm mồ hôi xuống.

Cậu đứng phía sau ghế, hơi cúi người, vắt chiếc áo khoác đen lên lưng ghế, tiện thể nhìn thoáng qua đáp án của cô.

Giọng Tưởng Kinh Hàn vang lên trên đỉnh đầu cô: "Véc

-tơ OP và OQ cùng hướng hay ngược hướng?"

Yến Thu chăm chú nhìn lại đề, ba giây sau bực bội sửa lại đáp án: "… Ngược hướng."

"Đề còn không đọc kỹ, rồi hỏi sao tính hoài vẫn sai." Tưởng Kinh Hàn kéo ghế ngồi xuống.

Yến Thu bận rộn làm lại, không thèm nhìn cậu, giơ tay trái như đầu hàng: "Xin tha mạng cho tù binh, nhẹ lời chút đi."

"Anh Hàn, cũng chỉ có cậu, trước kỳ thi một tuần mà vẫn trốn học đi chơi bóng."

Đỗ Phi Vũ u oán nhìn cậu.

Tưởng Kinh Hàn nhướn mày: "Có ý kiến à?"

"Đâu dám… Nếu tớ học giỏi như cậu, tớ cũng làm thế." Đỗ Phi Vũ lập tức rụt cổ về bàn, tiếp tục lắp bắp đọc: "Dù ta giữ mình trong sạch…"

Chưa kịp đọc xong, chuông tan học vang lên.

"… Má!"

Đỗ Phi Vũ tức quá đập bàn một cái, còn cố gắng lẩm bẩm cho xong câu: "Như bị! Dây cương! Trói buộc vậy!"

Tống Gia Kỳ đang thu dọn sách vở, dừng một chút: "Cậu có thể lịch sự tí không?"

Đỗ Phi Vũ: "???"

Yến Thu vừa sửa xong bài, đóng nắp bút lại, Tưởng Kinh Hàn đã rất tự giác xách cặp ra ngoài.

"Tạm biệt Chị Thu." 

"Mai gặp nhé Thu Thu." 

"Tạm biệt."

Cô lề mề thu dọn sách vở, khoảng ba phút sau, khi lớp gần như không còn ai mới xuống lầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!