*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đọc xong phần chính trị và kinh tế thời Minh Thanh, Yến Thu vuốt lại mấy lọn tóc đang xõa, tùy ý buộc cao thành kiểu đuôi ngựa.
"Thu Thu, cuối tuần này cậu có bận gì không?" Tống Gia Kỳ vừa thu dọn sách vở vừa khen, "Cậu buộc đuôi ngựa đẹp thật đấy."
Yến Thu sờ tóc, không quá để tâm: "Thật à? Cảm ơn cậu. Cuối tuần chắc không bận gì."
Tống Gia Kỳ lập tức reo lên: "Cuối tuần này tớ sinh nhật! Mời cậu tới nhà chơi nhé?"
Yến Thu nghĩ một lát: "Được."
Nghe vậy, Đỗ Phi Vũ bất mãn: "Là sao? Sao chỉ mời nữ thần Yến, không mời bạn cùng bàn của cậu? Tớ xấu trai thì không được tới mừng sinh nhật à?"
Tưởng Kinh Hàn vừa mở nguồn điện thoại, tin nhắn bật ra lách tách, còn không quên góp giọng châm chọc: "Ừ, không được."
Đỗ Phi Vũ nổi giận: "Nói ai xấu trai đấy?! Cậu cũng đâu được mời, vênh váo gì hả?!"
"Tớ chẳng quan tâm có được mời hay không."
Tống Gia Kỳ thấy tình hình không ổn, vội tiếp lời: "Hơn nữa tớ có hỏi cậu nhé, vốn định hỏi xong Yến Thu mới hỏi cậu, chỉ là chưa kịp thôi."
Tưởng Kinh Hàn thản nhiên: "À, tớ không rảnh."
"Hả? Sao lại không rảnh? Tuần trước cậu còn bảo là có rảnh mà?"
"Dù sao thì cũng không rảnh."
"Ơ? Vậy phải làm sao bây giờ? Tớ còn cố tình chọn lúc cậu không bận đánh bóng rổ nữa mà…"
……
Tưởng Kinh Hàn lười biếng trả lời vài tin nhắn quan trọng, vừa nghe Đỗ Phi Vũ được con gái nhỏ nhẹ dỗ dành, cũng cảm thấy hơi mất mặt thay.
Một lúc sau, Đỗ Phi Vũ từ "không rảnh" đã biến thành "tạm rảnh", còn Yến Thu vẫn ngồi im tại chỗ.
Tưởng Kinh Hàn xoay xoay điện thoại bằng hai ngón tay, vừa định hỏi cô xếp đồ xong chưa, Yến Thu đã nghiêng đầu nhìn anh: "Cậu sao thế?"
"À?"
"Thấy cậu đứng yên nãy giờ, tưởng chân bị làm sao cơ."
" Cậu không thể nghĩ theo hướng tốt hơn à?"
Không nhìn ra là tôi đang đợi cậu sao.
Yến Thu thật sự nghiêm túc nghĩ một lúc: "Giang Tuần vẫn chưa gửi thông tin người cậu muốn đánh à?"
"……"
Tưởng Kinh Hàn cạn lời, một tay kéo quai cặp Yến Thu lôi cô ra cửa, lạnh nhạt nói: "Báo cho cậu một tin tốt, từ nay đại ca cải tà quy chính, ngày nào cũng đưa cậu về nhà."
Yến Thu đơ mất mấy giây, theo anh ra khỏi cổng trường mới kịp phản ứng, níu tay anh lại: "Không được, tôi không về, phải ghé trung tâm thương mại một lát."
Tưởng Kinh Hàn "ờ" một tiếng, nói: "Tôi cũng đi."
Yến Thu: "?"
"Cậu đi làm gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!