Vì đi nhờ xe của Lăng Tiêu nên khi đến công ty thời gian vẫn còn sớm.
Chu San tìm đến phòng ban của mình, vừa đẩy cửa ra thì thấy chỗ ngồi đã đầy người.
Cô ngay lập tức có cảm giác như mình đến muộn.
Để chắc chắn, Chu San còn cố tình nhìn vào giờ trên điện thoại, xác định rằng bây giờ chỉ mới 8 giờ rưỡi.
Cô bước vào, nhận thấy ngoài vài đồng nghiệp không ngừng gõ bàn phím, nhiều người khác đang gục đầu ngủ gật, và một vài người táo bạo thì đặt chân lên ghế, đeo bịt mắt và nằm ngủ rất tự nhiên.
Ngoài không khí lạnh lẽo của điều hòa trong phòng còn thoang thoảng mùi cà phê.
Chu San liếc mắt qua những chỗ ngồi và đoán rằng phòng ban này chắc đã làm việc cả đêm.
Cô vẫn chưa quyết định hỏi ai về công việc của mình thì cửa văn phòng nhỏ mở ra.
Là Khúc Liên Kiệt, chủ nhiệm Khúc.
Anh ta đứng ở cửa văn phòng nhỏ vỗ tay một cái làm những người ngủ gật giật mình nhưng cũng không ai để ý đến anh ta.
Mắt anh ta thâm quầng trông rất mệt mỏi: "Còn nửa tiếng nữa phải nộp bài, có vấn đề gì không?"
Một đồng nghiệp đang gõ bàn phím giơ tay lên, đáp: "Không có vấn đề gì."
Khúc Liên Kiệt vừa định quay về văn phòng thì nhìn thấy Chu San đứng ngơ ngác bên cạnh.
Anh vui vẻ vẫy tay: "San San, lại đây."
Chu San bước tới, tiện tay đóng cửa văn phòng lại rồi tự giới thiệu: "Chủ nhiệm Khúc, em là Chu San, hôm nay…"
"Cô đã tự giới thiệu hôm qua rồi." Khúc Liên Kiệt ngắt lời cô, ra hiệu cho cô ngồi xuống. "Trước tiên tôi muốn nhắc nhở cô, hãy chuẩn bị tinh thần để làm việc vất vả, cô cũng thấy đó, phòng chúng ta bận rộn không có ngày nghỉ."
"Em có thể chịu đựng khổ cực."
"Vậy thì tốt, lát nữa cô đi phòng nhân sự làm thủ tục rồi qua bộ phận hành chính lấy thẻ nhân viên, chỗ ngồi của cô là chỗ thứ ba gần cửa sổ."
"Được."
"Cả nhóm đã làm việc cả đêm chắc cũng mệt rồi nên hôm nay không tổ chức lễ chào mừng cho cô đâu, cô không phiền chứ?"
"Tất nhiên là không."
Lễ chào mừng?
Thật ngại quá.
Không tổ chức thì tốt.
Khúc Liên Kiệt nghịch điện thoại: "Tôi sẽ thêm cô vào nhóm làm việc, lát nữa sẽ gửi cho cô tài khoản làm việc đã đăng ký, cô xem qua những tài liệu tin tức gần đây của chúng tôi rồi tìm hiểu quy trình làm việc nhé."
"Được."
Khúc Liên Kiệt đột nhiên nghĩ ra điều gì, cầm điện thoại nhìn chằm chằm vào cô, cười một cách bí hiểm.
Chu San chớp mắt hai lần, vô thức sờ sờ má mình.
Khúc Liên Kiệt với giọng điệu tò mò: "Cô và Lăng Luật là…"
"Là hàng xóm!" Chu San nói to hơn rồi bổ sung: "Là kiểu lớn lên cùng nhau."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!