Xe tiến vào bệnh viện, Lăng Tiêu dừng xe lại và giúp Chu San ra ngoài.
Cô vừa đứng thẳng liền đau đớn không chịu nổi phải co rúm người lại.
Lăng Tiêu quay lưng lại, ngồi xuống "Lên đây, anh cõng em."
Chu San không nên có nguyên tắc lúc này nhưng đột nhiên cô lại rất kiên định, ôm bụng hỏi: "Có phải không ổn lắm không?"
"Anh đếm đến ba!" Lăng Tiêu vẫn giữ tư thế cúi người, bắt đầu đếm, "Một! Hai!"
Chu San lập tức nhảy lên lưng anh.
Sau khi trưởng thành đây là lần đầu tiên cô thân mật như vậy với Lăng Tiêu, không có sự ngượng ngùng như cô tưởng mà chỉ có cơn đau ở bụng chiếm lĩnh mọi giác quan của cô.
Chu San nũng nịu yêu cầu: "Anh chậm lại, xóc quá càng đau hơn."
Cô không thể cảm nhận được Lăng Tiêu có thật sự chậm lại hay không vì ngoài cơn đau cô không cảm thấy gì khác.
Sau đó Lăng Tiêu đã đẩy đến một chiếc xe lăn.
Có xe lăn Chu San cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Cô được đẩy vào phòng cấp cứu rồi nằm trên giường để bác sĩ khám bụng.
Chu San chỉ cảm thấy bác sĩ ấn chỗ nào, chỗ đó đều đau.
Bác sĩ không chắc cô có bị đau dạ dày hay không, liền đề nghị làm một vài xét nghiệm trước.
Khi chờ đợi ngoài phòng siêu âm, Chu San nắm lấy cổ tay Lăng Tiêu "Tất cả số tiền ba mẹ để lại cho em đều gửi trong ngân hàng, mật khẩu là ngày sinh nhật của mẹ em. Nếu em có chuyện gì anh cứ rút tiền ra, một nửa đưa cho dì nhỏ của em, một nửa đưa cho ba mẹ anh."
Lông mày Lăng Tiêu không tự chủ nhướng lên.
Sau vài giây anh mới ngồi xổm xuống "Em năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Hai mươi hai."
Lăng Tiêu thở dài bất lực.
Chu San từ nhỏ đã khỏe mạnh, rất ít khi ốm đau. Nhưng mỗi lần bị đau đầu hay cảm nhẹ, cô liền nghĩ mình mắc bệnh nặng gì đó, sắp chết đến nơi.
Chỉ là Lăng Tiêu không ngờ rằng năm nay cô đã 22 tuổi mà vẫn y như vậy.
Cô dường như đã trưởng thành nhưng dường như cũng không có gì thay đổi.
Chu San nhìn thấy Lăng Tiêu thở dài, ánh mắt cô khẽ chớp.
"Chẳng lẽ anh quên sinh nhật mẹ em rồi sao? Trước đây mỗi năm em đều cho anh ăn bánh kem mà."
"Chu San San!"
"Sao lại gọi cả họ vào tên như vậy?"
Lăng Tiêu nhìn thẳng vào Chu San, giọng nói bình tĩnh "Nếu em chết, theo luật pháp, tất cả tài sản, đều, thuộc, về, anh!"
Mắt Chu San lập tức mở lớn.
Cô không thể chết!
Khi báo cáo xét nghiệm ra, bác sĩ xem xong rồi nói không có vấn đề gì, nghi ngờ là viêm dạ dày cấp tính, nguyên nhân do gần đây Chu San ăn quá nhiều thực phẩm có tính kích thích.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!