Ngày cuối cùng trước kỳ nghỉ, Chu San vẫn còn làm thêm giờ. Tối qua lại uống say, ngủ không ngon, nên bây giờ vừa nằm xuống đã ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh dậy, đập vào mắt cô là bóng lưng của một người đàn ông.
Anh đang ngồi đó, một tay lật tài liệu, tay kia gõ bàn phím.
Hôm nay không phải ngày nghỉ sao?
Chu San cứ nghĩ anh chỉ đang xử lý qua loa vài việc gấp.
Không ngờ kỳ nghỉ của anh chẳng khác gì ngày làm việc.
Nghề luật sư vất vả đến thế, cạnh tranh đến thế sao?
Chu San quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, trời đã tối, mưa lất phất rơi, trên kính loang đầy những giọt nước, mờ mờ có thể nhìn thấy ánh đèn trang trí trong khu vườn nhỏ dưới lầu.
Cô chậm rãi ngồi dậy, chiếc mền trên người tuột xuống ngang eo.
Ánh mắt cô lại quay về phía bóng lưng của Lăng Tiêu.
Trong phòng không bật đèn, chỉ có một chiếc đèn bàn bảo vệ mắt bằng kim loại thiết kế độc đáo đặt trên bàn làm việc.
Lăng Tiêu ngồi thẳng lưng, bóng anh in lên giá sách bên cạnh.
Bóng dáng ấy ngay cả khi phản chiếu vẫn có một đường nét gương mặt đẹp đẽ, rõ ràng.
Lăng Tiêu đẹp trai – điều này Chu San phải đến khi lên cấp hai mới nhận ra.
Trước cấp hai, trong lớp học ai học giỏi nhất, ăn mặc sạch sẽ, gương mặt thanh tú thì người đó chính là người đẹp trai nhất lớp.
Sau khi lên cấp hai có một lần Lăng Tiêu đến lớp tìm Chu San. Lý do thì cô đã quên nhưng từ đó cô trở thành người chuyển thư tình độc quyền cho anh.
Ban đầu thư tình gửi đến không nhiều, Chu San chỉ nghĩ mấy chị lớp trên có mắt nhìn không tốt, lại đi thầm mến Lăng Tiêu.
Về sau những chị đó không chỉ gửi thư tình mà còn kèm quà, thậm chí còn mang cho cô đồ ăn vặt và nước ngọt.
Đến lúc này Chu San mới nghiêm túc nhìn nhận giá trị nhan sắc của Lăng Tiêu.
Tuy nhiên nhan sắc của anh không phải gu thẩm mỹ của cô.
Khi không cười, mắt anh trông dữ tợn; khi cười, lại mang vẻ gian xảo.
Từ nhỏ đến lớn chỉ biết bắt nạt người khác.
So với anh, Chu San thích học trưởng Mục Vũ– bạn thân của Lăng Tiêu hơn.
Nghĩ đến học trưởng Mục Vũ, khóe miệng Chu San khẽ nhếch lên. Cô lấy điện thoại ra, theo thói quen kiểm tra xem có tin nhắn chưa đọc không.
Tin nhắn từ mẹ Lăng:
"San San, con xem thích cái nào?"
Bên dưới là vài bức ảnh chụp vòng tay, những chiếc vòng làm từ hạt đá đa sắc, thiết kế đậm chất dân tộc.
Chu San chọn chiếc vòng trong bức ảnh thứ hai sau đó nhắn cảm ơn.
Quay lại trang chính của WeChat, biểu tượng tin nhắn của Lăng Việt hiển thị con số tin chưa đọc khá lớn.
Cô nhấn vào, toàn là các biểu cảm quỳ lạy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!