Chương 16: Phiên ngoại sáu: Thân thích nhà lão Phí

Sáng sớm ngày đó, ba Phí đi tìm chiến hữu chơi cờ, mà trong nhà có họ hàng đến chơi. Sự tình bắt đầu là nhiệt tình, quá trình là ồn ào, kết cục là bi kịch. Phí tiên sinh vỗ trán, mà Mạc tiên sinh hoàn toàn không biết làm sao.

"A, dì ba nó, em thế nào cũng đến rồi? Chúc mừng năm mới! Ồ, đi cùng Giai Giai này. Thật vừa khéo, cô hai Tiểu Ngữ cũng ở đây, mau vào ngồi chơi!" Mẹ Phí lúc nào cũng nhiệt tình.

"Cái gì, a, em hỏi vị này là ai à. Cậu ấy là lãnh đạo của Tiểu Ngữ, vừa vặn đi ngang qua, đến chúc Tết." Mẹ Phí lấp liếm tương đối lão luyện.

Phí tiên sinh nghẹn cười, Mạc tiên sinh hóa thân làm người qua đường giật giật khóe miệng. Nhưng không để cho hai người chuồn êm, rất nhanh mọi chuyện đã bị mất khống chế.

Dì ba: "Lãnh đạo trẻ tuổi như thế a, thực là sự nghiệp thành công, Tiểu Ngữ cho cậu thêm phiền phức rồi."

Mạc lãnh đạo: "Không có không có."

Cô hai: "Lãnh đạo thực là thương cảm thuộc hạ a, nào, ăn kẹo."

Mạc lãnh đạo: "Không cần, không cần."

Chị họ Giai Giai: "Lãnh đạo họ gì thế, có quan hệ rất tốt với Tiểu Ngữ nhà chúng tôi sao."

Mạc lãnh đạo: "Tôi họ Mạc, tên một chữ Ngôn."

Dì ba: "Mạc lãnh đạo có bạn gái hay chưa vậy, Tịnh Tịnh nhà chúng tôi còn không có chỗ đấy."

Mạc lãnh đạo: "Ách…"

Cô hai: "Đừng có dọa cậu ấy. Hôm nay chúng ta mời lãnh đạo ăn một bữa cơm đi, cảm ơn cậu chiếu cố Tiểu Ngữ. Còn có cô gái dưới lầu nhà chúng tôi a bla bla…"

Mạc lãnh đạo: "…"

Chị họ Giai Giai: "Bla bla…"

Mạc lãnh đạo: "…"

Phí tiên sinh cùng mẹ Phí ở một bên cắn hạt dưa trộm cười. Sau khi nhìn Mạc tiên sinh thật sự bị thua đến rối tinh rối mù, Phí tiên sinh mới đến cứu giá: "Dì ba, ban đầu không phải nói muốn mang mẹ con đi nhà chị họ cả đánh bài sao? Cô hai cũng cùng đi đi. Buổi tối hãy về ăn cơm, con xuống bếp."

Chị họ Giai Giai cười nói: "Còn chị làm sao giờ, lát nữa anh rể mày sắp đưa Bảo Bảo Bối Bối qua đây."

Mẹ Phí vui vẻ: "Giao cho Tiểu Ngữ và Mạc lãnh đạo thì được rồi mà."

Phí tiên sinh ngây người một phát, mà Mạc tiên sinh vẫn là một đầu sương mù.

Trước khi đi cô hai còn không quên nói: "Mạc lãnh đạo chúng ta buổi tối lại trò chuyện a ~ " Mạc lãnh đạo trực tiếp thạch hóa.

Phí tiên sinh thấy Mạc tiên sinh đã nửa ngày mà thần chí vẫn chưa trở về, nói: "Thế nào, sợ tôi có di truyền gia tộc à."

Mạc tiên sinh lắc đầu: "Phí Ngữ, lần đầu tiên tôi cảm thấy may mắn vì cậu là nam như vậy."

Phí tiên sinh trầm mặc một hồi, có chút khó chịu nói: "Tôi đi mua đồ ăn, anh trông nhà cho tốt nhé."

Mạc tiên sinh nhìn Phí tiên sinh lấy chìa khóa ra cửa, vội vàng đứng dậy, vấp một phát, nói: "Phí Ngữ, cậu biết tôi không phải ý đó."

Phí tiên sinh đáp lại y bằng mỉm cười, đi ra ngoài.

Sau khi Phí tiên sinh đi một hồi, chuông cửa vang. Người đến là một ông ba trẻ tuổi, trong lòng ôm một cậu nhóc, bên chân cũng có một đứa.

"Ách, anh là?" Người nọ đầy mặt mù mờ, lại nhìn nhìn bố trí phòng khách, cảm giác mình không đi nhầm a.

"Tôi là bạn của Phí Ngữ." Mạc tiên sinh giải thích.

"Ồ, là bạn của Tiểu Ngữ a, " người nọ tùy tùy tiện tiện cười, "tôi là anh rể họ của nó, chút nữa tôi phải đi trực ban, Giai Giai bảo tôi đưa Bảo Bảo Bối Bối qua đây." Vừa dứt lời, hai ông tướng kia đã sôi nổi chạy vào nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!