Chương 15: Quản gia nhỏ chuyên gây hoạ

Lệ Úc nhìn Khâu Mẫn Chi bằng ánh mắt không thể tin nổi.

Theo những gì anh biết, dự đoán của Cảnh Nghi trước giờ chưa từng sai. Vụ lừa đảo của Ninh Khương, hợp đồng đầy bẫy của Lệ Đình, hay tên tội phạm lẩn trong công ty của anh cả đều bị Cảnh Nghi vạch trần.

Tỷ lệ sai sót ? Không có.

Nhưng... nếu phải tin rằng người yêu của mình là kẻ lừa đảo, Lệ Úc cảm thấy chuyện này thật khó nuốt.

Mối tình thanh mai trúc mã cuối cùng lại hóa ra là một vở kịch được lên kế hoạch kỹ lưỡng?

Điều đó làm anh thấy trái tim như bị búa nện.

Hay là... Cảnh quản gia nhớ nhầm?

Dù sao trí nhớ của Cảnh Nghi cũng khá "hạn chế", biết đâu lần này thực sự nhận nhầm người, nhớ sai chuyện? Khâu Mẫn Chi làm sao mà...

Lệ Úc nuốt khan, trong lòng mang theo chút hy vọng le lói. Anh quay sang nhìn quản gia đang rơi vào trạng thái xuất thần.

Cảnh Nghi thì đang bới tung trí nhớ của mình, cố kéo ra mớ drama ngập tràn máu chó trong nguyên tác để nhớ lại đoạn bi kịch ngắn ngủi của nhị thiếu gia Lệ Úc.

[À há! Nhớ ra rồi!]

[Ờm mà... hình như mình nhớ nhầm.]

Phù!

Đôi mắt Lệ Úc sáng bừng, thở phào nhẹ nhõm. Thật may, thật may là nhớ nhầm. Anh đã nói rồi mà, Mẫn Chi dịu dàng, thiện lương như vậy, sao có thể là kẻ lừa đảo được...

[Nhầm chỗ thì nào không biết, nhưng chắc chắn không phải đoạn Khâu Mẫn Chi biến phòng nghỉ của anh thành ổ hẹn hò với thư ký. Họ không chỉ thử nghiệm cả trăm kiểu "khoa học ứng dụng", mà còn dám ép nhị thiếu gia đổi sang nệm QQQ bật tưng tưng để tiện... hoạt động.]

[Với cả nếu mình nhớ không lầm, cô ta bây giờ chắc đã mang thai, chỉ chờ tiền vào tài khoản là sẽ cùng thư ký cao chạy xa bay, sống cảnh gia đình nhỏ hạnh phúc nơi đất khách.]

[Còn Lệ Úc á?]

Cảnh Nghi lén liếc nhìn Lệ Úc với ánh mắt đầy đồng cảm.

[Đội mũ xanh, nuôi con hộ người ta, tài sản cũng chẳng giữ được. Đúng là "thánh si tình" từ ngàn xưa đến nay không ai có kết cục tốt.]

Lệ Úc lảo đảo, còn Lệ Vấn Chiêu thì nhanh tay đỡ anh một cái. Nhưng ánh mắt của Lệ Vấn Chiêu không phải nhìn nhị thiếu gia, mà lạnh lùng lia thẳng về phía Cảnh Nghi.

Được rồi

Đừng nói nữa, nói thêm câu nào là nó gục thật đấy.

Trong nguyên tác, Lệ Úc cuối cùng cũng nhận ra Khâu Mẫn Chi là kẻ lừa đảo, nhưng lúc đó đã quá muộn. Anh phá sản, Lệ gia rơi vào khủng hoảng. May thay, Lệ Úc cuối cùng tìm được chỗ Khâu Mẫn Chi lẩn trốn ở nước ngoài, kịp lấy lại tài sản.

Chỉ tiếc, bà tác giả không phải người tốt. Tung chưởng một cú plot twist thần sầu:

Lệ Úc qua đời vì máy bay bất ngờ nổ trên đường về. Đem 20 mấy năm nhân sinh ngắn ngủi của anh chấm dứt..................

Đúng là nhân vật chính thì luôn là con ruột, còn nhân vật phụ thì chỉ có thể là con nhặt về.

Cảnh Nghi thở dài, đau lòng thay cho những mảnh đời khổ đau của Lệ gia.

"Nhị thiếu gia, anh..." Cảnh Nghi chưa kịp nói hết câu, Lệ Úc đã đứng phắt dậy: "Anh cả, em phải về công ty một lát, ở đây giao cho anh."

Gương mặt anh trắng bệch, tinh thần sa sút, đi đứng còn xiêu vẹo.

Cảnh Nghi: [Ủa? Tôi đã nói gì đâu mà anh sập mood như vậy rồi?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!