*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Người này không được, người này càng không, người này thì thôi, miễn bàn..."
Từng tập hồ sơ, Cảnh Nghi chỉ nhìn qua đã ném sang bên.
Nói thật, những nghệ sĩ này, trong nguyên tác cũng chỉ là mấy NPC nhạt nhòa, không đủ đất diễn để nhớ mặt chứ đừng nói đến việc được tác giả chăm chút.
Nhưng vì để xây dựng lý do hợp lý cho đại gia tộc nhà họ Lệ sụp đổ hoàn toàn, cũng như nâng cao hình tượng nghèo vượt khó của nam chính, tác giả không ngại dành cả núi chữ để cài bom hẹn giờ vào khắp nơi.
Kết quả, nhà họ Lệ nổ banh xác. Nam chính và đồng bọn nghênh ngang bước lên, đường đường chính chính ôm trọn hào quang chiến thắng.
Hồi đọc đến đoạn này khi theo dõi truyện, Cảnh Nghi còn cho rằng tác giả "rảnh quá hóa khùng". Nhưng giờ thì cậu cảm ơn mấy đoạn văn rề rà đó rất nhiều vì nhờ thế cậu mới biết những nhân vật này là mấy quả bom di động, cần tránh xa.
Khi Cảnh Nghi đang mải phân loại, cửa văn phòng bị đẩy ra. Lệ Vấn Chiêu bước vào, sắc mặt u ám.
[Ố là la, quản giáo trưởng đến rồi nè.]
Bộ dạng Cảnh Nghi như một nhân viên trong trại giam vừa nghe cấp trên dậm chân đi qua.
"... Tổng giám đốc." Phàn Minh lập tức đứng lên.
"Ừm." Lệ Vấn Chiêu vừa cởi lỏng cà vạt, vừa nhíu mày hỏi: "Người đâu, đã chọn được chưa?"
.... Phàn Minh lén nhìn quyển "Luật hình sự thu nhỏ" vừa chép trong tay, cảm thấy mình cả buổi sáng làm gì không biết, chứ không giống đi làm thật.
Anh khó khăn báo cáo: "Cảnh quản gia cũng đã chọn được... vài người."
Rồi anh mở ngăn kéo, lôi ra vài tờ giấy.
Vài ! Tờ ! Giấy.
Hàng trăm hồ sơ tuyển dụng giờ gói lại chỉ còn đúng năm cái.
Hài lòng không? Bất ngờ không?
Lệ Vấn Chiêu nhìn chồng hồ sơ lưa thưa mà hơi khựng lại.
Ít vậy sao?
Anh cắn răng suy nghĩ, không hiểu quy trình tuyển chọn của công ty kiểu gì mà để nguyên một đám "rác" đường đường chính chính len vào.
Một khi tin xấu của đám này bị phanh phui, chi nhánh lao dốc thì không sao, chứ để ảnh hưởng đến trụ sở chính và cả tập đoàn, khác gì tự bóp cổ mình?
Thảo nào lúc nãy Cảnh Nghi thẳng thừng gọi công ty anh là "bãi rác" cũng chẳng sai.
Thấy Lệ Vấn Chiêu đứng đờ người, mặt ngày càng lạnh, Cảnh Nghi tưởng rằng anh không hài lòng vì danh sách quá ngắn, bèn đập mạnh tay lên đống hồ sơ dày:
"Những cái này không được, thật sự không được! Không thể ký hợp đồng với bọn!"
[Ký thử xem, tôi cam đoan công ty anh phá sản liền!]
Lệ Vấn Chiêu nhướng mày: "Thư ký Phàn, ký năm người này."
"Vậy những người còn lại..."
Lệ Vấn Chiêu gằn giọng: "Chấm dứt hợp đồng."
Công ty cũng nên tổng vệ sinh, quét sạch rác làm lại từ đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!