Bằng mắt cũng thấy được thời điểm cuối tuần ngày từng ngày tới gần, Dung Tiểu Xuân ngồi không yên, bắt đầu nghĩ coi đối tượng xem mắt của ông chủ Bảo là như thế nào.
Dung Hạ không nhịn được ham muốn châm chọc: "Chẳng phải anh chỉ cần nói rõ là tốt rồi sao? Anh để ý người ta kết hôn cùng ai làm chi."
"Làm sao em có thể hiểu được tâm tình của anh!" Dung Tiểu Xuân rối tinh.
Dung Hạ buông tay: "Sao em lại không hiểu được, so với anh còn là người bi kịch hơn…"
Ngay tại lúc anh em họ Dung so sánh xem ai là kẻ bi kịch hơn, Mạc tiểu thư đúng là không quên chuyện mình đã đồng ý với Dung Tiểu Xuân. Cô bắt đầu chuẩn bị điều tra qua chuyện yêu đương của anh lớn họ Bảo.
"Không biết?" Mạc Vân tròn mắt, "Sao anh lại có thể không biết? Chắng phải anh bị gọi là "bạn tốt nhất" của anh Tiểu Du sao?"
Mạc Ngôn bình tĩnh gật đầu: "Quân tử chi giao đạm như thủy."
Mạc Vân ngửa mặt lên trời thở dài, lần thứ hai trước mặt ông anh nhà mình kinh ngạc."Em phải ăn nói thế nào với Tiểu Xuân đây?"
"Em không phải gián điệp Tiểu Du cài bên cạnh Tiểu Xuân sao?" Mạc Ngôn ngẫm nghĩ, tên bạn tốt thanh mai trúc mã của hắn cũng nên có kết quả, vì thế chỉ điểm một cái cho em gái nhà hắn, "Nghe qua gián điệp hai mang chưa?"
Ánh mắt Mạc Vân sáng lên, cười xấu xa với Mạc Ngôn: "Cái gì mà gián điệp hai mang chứ, em chính là bà mối của anh Tiểu Du mà!"
Ông chủ Bảo hẹn gặp Mạc tiểu thư nói chuyện, thực ra chẳng hề nghi ngờ. Nhưng khi hắn đặt vấn đề với Mạc tiểu thư, liền tràn ngập hoài nghi.
"Đã từng yêu chưa hả?" Bảo Du nâng kính một cái, ngờ vực liếc xéo Mạc Vân.
Biểu hiện của Mạc Vân vô cùng tự nhiên: "Tiểu Xuân tò mò mà. Có câu, biết người biết ta trăm trận trăm thắng! Yêu đương như chiến trường, đương nhiên là hiểu biết nhiều hơn mới tốt chứ."
Bảo Du khẽ cười đứng lên: "Cô thật là đối với chuyện của bọn anh rất để bụng."
Mạc Vân gật đầu: "Anh Tiểu Du giao việc, Mạc Vân tan xương nát thịt cũng sẽ không tiếc."
Bảo Du lắc đầu: "Cô có tâng bốc nịnh nọt cũng phải như Tiểu Xuân đáng yêu."
Nụ cười của Mạc Vân méo đi một giây, ai yêu ngươi mà cần nịnh nọt chứ, ta cũng không phải tên ngốc Dung Tiểu Xuân. Bảo Du nắm được mấy giây biểu cảm thay đổi của Mạc Vân, thấy buồn cười, nhưng thật ra cũng muốn nhìn xem cô nàng muốn làm chuyện gì.
"Anh Tiểu Du, chẳng phải anh muốn đợi Tiểu Xuân có hành động sao? Cho nên anh cần phối hợp với em nha." Mạc Vân uống một hớp nước, nét cười trên mặt như cũ.
"Chuyện đã từng yêu, " Bảo Du cúi đầu trộn trộn cà phê, "Không có gì đáng nói."
Mạc Vân yên lặng, tự mình nén giận, đành phải nhắc lại: "Anh Tiểu Du, phối hợp chút thôi."
Khóe miệng Bảo Du hơi nhếch lên, dường như nhớ lại chuyện gì, ngừng chốc lát hắn mới nói: "Đã từng yêu, đương nhiên là có, chỉ có điều chán ghét kiểu ở chung đấy."
"Vậy… Có mấy người?"
"Khụ, " Bảo Du hắng giọng một cái, mang theo nụ cười liếc nhìn Mạc Vân "Chỉ có một."
"À." Mạc Vân gật đầu, thấy được mới chấp nhận.
Vì thế kẻ duy nhất xứng với chức vụ quân sư – Mạc tiểu thư, mang tin tức ông chủ Bảo từng có đối tượng hẹn hò về báo cáo. Đương nhiên, thân là Boss lớn trong Bát Quái liên minh – Mạc tiểu thư, sẽ chẳng có chuyện chỉ đưa tin như vậy.
"Khi anh ấy nói đến, hình như nhớ về người kia, bởi vì anh ấy trầm mặc một thoáng mới trả lời tôi. Hơn nữa trong giọng điệu có phần bất đắc dĩ cùng quyến luyến, nhưng lại cố tình bảo chán ghét, thật sự là khẩu thị tâm phi mà. Chán ghét cái kiểu ở chung này, có thể thấy rằng đại khái vì vấn đề ở chung mới tách ra, không phải do tình cảm khủng hoảng nghiêm trọng."
Dung Hạ sờ sờ cằm: "Anh à, anh đang rất nguy hiểm."
"Anh chỉ cần đến nói rõ. Không nói muốn đòi hỏi, chẳng ước chẳng xin…" Dung Tiểu Xuân cãi bướng.
Hay chăng việc từng có người yêu thì có quan hệ gì? Mày chỉ cần đi biểu đạt một chút tiếng lòng mà thôi. Nam thanh niên lớn tuổi chưa từng yêu đương mà có thể bước đến bước này cũng rất vĩ đại rồi đúng không!
Tối hôm đó, ông chủ Bảo nhìn blog của Dung Tiểu Xuân dở khóc dở cười. 《 Chán ghét cũng được 》 đây là tiêu đề gặp quỷ gì vậy? Người khẩu thị tâm phi tên là Dung Tiểu Xuân đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!