Ôn Trì Vũ bên này im lặng, Thẩm Phó Dã cũng không mong cô trả lời gì, tùy ý chuyển chủ đề: "Buồn ngủ không?"
"Chưa, tôi vẫn chưa tắm." Thực ra ngồi xe cả ngày nên giờ hơi buồn ngủ, nhưng cô có chút không nỡ cúp máy.
Cậu hỏi: "Ngày mai mấy giờ bắt đầu?"
"Tám giờ báo danh."
"Đi tắm nhanh đi."
Ôn Trì Vũ cầm điện thoại ậm ừ một tiếng, rồi mới chậm rãi cúp máy. Ôn Trì Vũ vốn tưởng đến một nơi xa lạ, tối sẽ rất khó ngủ, không ngờ hôm nay cô tắm xong nằm xuống chưa được bao lâu đã ngủ thiếp đi, một đêm không mộng mị.
Màn hình điện thoại bên cạnh gối sáng lên hai lần——
Lần đầu, [Fn.: Xong chưa?]
Lần thứ hai năm phút sau, [Fn.: Ngủ ngon.]
Sáng hôm sau chuông báo thức đúng bảy giờ vang lên, Ôn Trì Vũ thu xếp đồ đạc xong, cô đến sớm một chút đợi Cố Chu ở đại sảnh. Quầng thâm dưới mắt Cố Chu rất đậm, sắc mặt cũng không tốt lắm, suốt đường đến Đại học Kinh đô đều không nói một lời.
Buổi sáng không có việc gì, cơ bản chỉ báo danh, nhận tài liệu, và tham quan nghe giới thiệu về các chuyên ngành của Đại học Kinh đô. Buổi chiều bắt đầu ngồi trong lớp học, sau khi tự giới thiệu làm quen với nhau mới bắt đầu vào chủ đề chính.
Ôn Trì Vũ và Cố Chu ngồi cùng nhau, phía trước họ là học sinh trường Trung học Phụ thuộc Bắc Thành, phía sau là học sinh từ một tỉnh khác, có vẻ họ quen nhau từ trước qua các cuộc thi, nên đã chào hỏi nhau.
"Cậu thấy khó không?" Ôn Trì Vũ đang xem bài kiểm tra vật lý vừa được phát, bên tai vang lên giọng của Cố Chu.
"Khó." Ôn Trì Vũ nói.
Cố Chu nhìn trước nhìn sau, "Nhưng họ làm nhanh quá."
Ôn Trì Vũ lấy bút từ trong hộp bút ra, "Không sao, thời gian còn khá dư, chúng ta làm thôi."
Theo lịch thì buổi chiều kết thúc lúc năm giờ rưỡi, nhưng đến năm giờ rưỡi chẳng ai trong lớp rời đi. Bài kiểm tra đã được thu lại, họ tụm lại thành từng nhóm hai ba người, cùng nhau thảo luận.
Cố Chu làm không được tốt lắm, sắc mặt càng tệ hơn. Ôn Trì Vũ vừa cho bút vào hộp bút, bỗng một nữ sinh hàng trước quay đầu lại hỏi cô: "Câu trắc nghiệm số 17 cậu chọn đáp án gì vậy?"
Ôn Trì Vũ hồi tưởng lại, "B."
Cô gái vừa nghe xong liền kéo tay nam sinh bên cạnh, "Trần Mục Xuyên, cậu ấy chọn giống cậu này."
Nam sinh tên Trần Mục Xuyên quay người lại nhìn Ôn Trì Vũ một cái, cô gái cũng nhìn về phía Ôn Trì Vũ: "Mình là Nghê Dao, cậu tên gì?"
"Ôn Trì Vũ."
"Tại sao cậu chọn B vậy?"
Ôn Trì Vũ lật giấy nháp trong tay: "Dùng định lý Gauss có thể tìm được quả cầu tích điện đều trong và ngoài quả cầu…"
Cô vừa mới nói được phần đầu, Nghê Dao đã cầm lấy giấy nháp của cô xem: "Ồ, Trần Mục Xuyên, các bước của cậu ấy cũng giống cậu này."
Trần Mục Xuyên sững người, cậu ấy cầm giấy nháp lên xem, không biết nhìn ra điều gì, lông mày cậu ấy nhíu lại, ánh mắt nhìn Ôn Trì Vũ có chút phức tạp.
Ôn Trì Vũ không để ý, Nghê Dao lại đối chiếu với cô thêm vài câu đáp án nữa, sau đó hai người còn kết bạn với nhau.
"Mình học trường Trung học Phụ thuộc Bắc Thành, còn cậu?" Nghê Dao hỏi.
Ôn Trì Vũ đáp: "Trường Trung học phổ thông số 11 Nguyệt Tầm."
"Nguyệt Tầm?" Nghê Dao chưa từng nghe qua địa danh này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!