Chương 129: Phiên Ngoại

Lời editor: Báo trước là mình kiếm không ra bản raw của PN, tìm một đống trang mà hầu như chỉ có 386 chương, có web có PN nhưng bị đánh vip mình không xem được, nên chỉ chỉnh sửa lại từ bảng convert nha, chém hơi nhiều.

Edit + beta: Iris

Vào ban đêm cùng ngày thành thân, Quản Châm sợ bọn U Diệp nháo động phòng, không thèm chờ khách khứa giải tán đã lén mang Quỷ Bà đi vân du tứ hải.

Ngày hôm sau, mọi người cũng lục tục rời đi. Đầu tiên là Quản Sách đã rời Bí Ẩn tộc cả tháng trời muốn về nhà, mà Hắc Tử Hà vẫn chưa chân chính theo đuổi được người nên tất nhiên cũng phải về cùng hắn. Tiếp theo là Ô Tiền Thanh cũng muốn dẫn Quản Đồng đi lịch lãm các dị quốc giống Tử Linh quốc, sau đó là U Diệp và Ô Trúc đại hôn rồi trở về Ma tộc, Ô Thần Lưu lại lần nữa mang Ô Hi đi ra ngoài rèn luyện, Ô Bách và bằng hữu của hắn cũng lên đường tiếp tục cuộc hành trình.

Cức Hi, Dạ Ký, U Diệp, Ô Trúc, thì dẫn bọn nhỏ về Ma tộc.

Ngay cả Lâu Khuynh Lạc và Diệu Nghi cũng rời Tử Linh quốc, đến khi cảm xúc vơi bớt thì sẽ quay lại.

Ô Nhược tiễn từng bằng hữu thân thích đi, lòng trống rỗng. May mà nhận được thư từ do Hắc Tuyển Hành gửi, tâm tình mới miễn cưỡng tốt hơn chút.

Trong thư, Hắc Tuyển Hành luôn kể về những chuyện vui vẻ và một ít chuyện kỳ thú, cuối thư là lời hỏi thăm của Thâm Tụng, hơn nữa hai người còn rất có tâm, đưa cho cậu vài quyển y thư, hy vọng cậu có thể tìm ra biện pháp tốt hơn để chữa chứng Khuyết Dương.

Người bị mắc chứng Khuyết Dương toàn là những đứa nhỏ dưới 10 tuổi, cơ thể ốm yếu, cần phơi nắng nhiều hoặc rèn luyện cường thân kiện thể, vậy mới có thể chịu đựng được dược mạnh.

Nhưng có rất nhiều đứa nhỏ không đợi được ngày cơ thể cường kiện thì chứng Khuyết Dương đã phát tác, còn có vài đứa vì tuổi còn quá nhỏ hoặc là thân thể quá ốm yếu không điều dưỡng nổi, trong mười đứa bị bệnh có thể cứu được một đứa là đã may mắn lắm rồi.

Ô Nhược nhìn một đám nhỏ chết trong tay mình, không thể không đề nghị với Đế Quân, phu thê tân hôn nội trong ba năm không được sinh con, chờ dưỡng lại cơ thể âm hàn rồi sinh con cũng không muộn, tránh cho có đứa bị mắc chứng Khuyết Dương, khiến bọn nhỏ chịu khổ. Đế Quân và các đại thần đều cảm thấy đề nghị này rất tốt, liền phát hoàng bảng thông cáo thiên hạ.

Các bá tánh sau khi nhìn thấy thông cáo, hầu hết các thai phụ đều nguyện ý chủ động phá thai, còn lại những đứa nhỏ không phá được hoặc là không muốn phá thì đành phải phơi nắng nhiều hơn để hòa tan hàn khí trong cơ thể.

Thời gian trôi nhanh, ngày tháng thoi đưa, chớp mắt đã qua hơn một năm. Thủ đô mới được xây dựng trên mặt đất đã ra hình ra dạng. Đứng trên cao nhìn xuống trông như một con hùng sư sắp thức tỉnh, có thể làm người ta cảm thấy nó tràn ngập khí thế hùng vĩ.

Các thành trấn khác cũng lục tục hoàn thành việc xây dựng, Đế Quân phái đại thần đến đó trị an, đại thần lại căn cứ theo thành tích xây dựng của bá tánh mà phân chia phòng ốc, các bá tánh được vào ở nhà mới đều đặc biệt vui vẻ, ban đêm, toàn thành ăn mừng.

Biên cảnh cũng xây dựng thành trì chống lại ngoại địch xâm lấn, cũng phái quân đội chấn thủ biên quan.

Ngoài ra, trong vòng một năm này cũng xảy ra rất nhiều chuyện. U Diệp và Ô Trúc, Dạ Ký và Cức Hi, Lão Hắc và Phất Thu đều đã thành thân. Ngay cả Hắc Tử Hà và Quản Sách, Hắc Tuyển Đường và Ô Hi cũng đã đính hôn.

Ô Nhược nhìn thấy mọi người đều tìm được hạnh phúc cho riêng mình thì cảm thấy cao hứng thay bọn họ, nhưng điều làm cậu vui vẻ hơn chính là dược điều dưỡng lục phủ ngũ tạng đã được cải thiện, có thể điều dưỡng cơ thể bọn nhỏ một cách ôn hòa rồi tiến hành thay máu. Mà tất cả những chuyện này đều phải quy công cho Hắc Tử Hà, là nàng nói chuyện dược điều dưỡng cơ thể của Ô Nhược với các y sư ở Bí Ẩn tộc, để bọn họ nghiên cứu sâu hơn, sau đó chọn dùng dược liệu ở Tu Chân giới nên mới giúp bọn nhỏ không cần trải qua thống khổ cũng có thể trị được chứng Khuyết Dương.

Bây giờ chứng Khuyết Dương giống như một căn bệnh bình thường, các bá tánh không còn sợ hãi nó nữa, cũng càng thêm kính trọng Thái Tử Phi Ô Nhược.

Sau khi Tử Linh quốc đã hoàn toàn xây dựng xong, rất nhiều bá tánh đều muốn đến quốc gia khác du lịch, nên người rời Tử Linh quốc đặc biệt nhiều, Ô Nhược và Hắc Tuyển Dực cũng là một trong số đó.

Đây là Đế Quân cho phép bọn họ đến quốc gia khác du ngoạn trước khi truyền ngôi, chờ sau khi kế vị, muốn đi chơi cũng không có thời gian.

Ô Nhược đã hẹn gặp mấy người Ô Tiền Thanh ở Thiên Hành quốc từ sớm, mục đích là viếng mồ mả người Ô gia.

Lần này đi chung còn có cả Hắc Tuyển Húc và Hắc Tuyển Chiếu, bọn họ vừa nghe có thể đến quốc gia khác du sơn ngoạn thủy, liền hưng phấn đến mất ngủ cả đêm, nhưng bây giờ vẫn rất có tinh thần.

Còn Hắc Tuyển Đường và Hắc Tử Nhã phải ở lại đợi bọn họ trở về mới được đi, tránh cho một mình Đế Quân lo không xuể.

Đi vào Hoàng Đô Thiên Hành quốc, Ô Nhược trở lại Hắc phủ mà trước kia bọn họ từng ở.

"Ơ, đã ba năm chúng ta chưa từng trở về đây, sao nơi này vẫn không có một hạt bụi nào vậy?" Ô Nhược tò mò đi đến quẹt tay vào đại môn, bên trên không có chút bụi nào.

Đản Đản 5 tuổi kéo tay Tiểu Tiểu cao gần bằng bé nói: "Đệ đệ, chúng ta từng ở nơi này."

Khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Tiểu nở một nụ cười nhẹ.

"Nơi này chính là nhà của đại tẩu và đại ca?" Hắc Tuyển Chiếu thấy trên cửa không có khóa, tò mò đẩy thử, đại môn thế mà lại mở ra được.

Ô Nhược càng thêm kinh ngạc: "Ta nhớ lúc đi đã khóa kỹ đại môn rồi mà."

Hắc Tuyển Chiếu ngó vào bên trong nhìn một cái: "Đại tẩu, ở đây rất sạch sẽ, chắc là sẽ không có người vào đây ở đâu nhỉ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!