Sau ngày lễ ăn mừng, nghi thức đại hôn của Đông Cung coi như đã kết thúc. Kiều Uyển vốn nên cảm thấy nhẹ nhàng một chút nhưng trong lúc trở lại cung Nguyên Hi tinh thần lại không tập trung.
Sau khi trở lại Hội Ninh Điện rửa mặt chải đầu xong, Thái tử mới bước vào cửa, trên người còn mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Kiều Uyển tự mình rót trà cho Thái tử, cũng không nói thêm điều gì.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Hôm nay phụ thân ban yến nên uống nhiều thêm mấy chén." Vinh Kham thật ra rất hiểu, "Đã uống canh giải rượu rồi, không sao đâu." Nhưng trên tay chàng vẫn nhận lấy chén trà, uống lên một ngụm.
Kiều Uyển muốn mở miệng nhưng nhìn cung nhân đang sửa sang chăn đệm lời nào cũng đành nuốt xuống.
Quy của của Hội Ninh Điện, buổi tối cung nhân, nội thị đều gác đêm ở gian ngoài. Làm thế vì thời gian gần đây Thái tử đau đầu triền miên, trong phòng cũng không để đèn.
Sai khi nằm xuống nghỉ ngơi, trong trướng màn một mảnh đen, Trừ ngày đại hôm hôm đó không ngủ được thì mấy hôm trước do mỗi ngày đều lễ nghi mệt mỏi nên Kiều Uyển luôn rất nhanh sẽ đi vào giấc ngủ. Hôm nay trong lòng nàng có chuyện, chỉ nhìn chằm chằm đỉnh trướng tối đen mà phát ngốc.
Do dự một lát, Kiều Uyển vẫn mở miệng: "Điện hạ, người ngủ rồi sao?"
Âm thanh của nàng phát ra bên trong màn, tuy nhẹ nhàng chậm chạp nhưng lại vang lên rõ ràng, còn mang theo chút ngập ngừng.
Âm thanh người bên cạnh cực kỳ tỉnh táo: "Làm sao, không ngủ được sao?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Uyển không dám quay mặt đi, chỉ tự mình nói: "Điện hạ, ngày mai tam tư chín chưởng tới gặp có người nào không theo ý người không?"
Vinh Kham nói: "Ta bình thường không thích thân cận với cung nhân, tam tư chín chưởng nữ quan đều là người để nàng dùng, không ổn thì trực tiếp bẩm báo với cung Quần Ngọc là được."
Kiều Uyển biết nữ quan tam tư chín chưởng tranh quyền với hoạn quan sáu cục của Đông Cung, có vài phần không dễ đối phó, Thái tử không thích nữ quan cùng cung nhân thân thiết, nội thị đa dụng vốn tam tư hẳn là nên nhân cơ hội này dựa vào Thái tử phi mới đúng.
Không biết có phải là do đêm đầu tiên đại hôn Thái tử vì đau đầu nên ở lại thiên điện khiến cho nữ quan tam tư cho là còn có thể đắn đo.
Kiều Uyển nghĩ ngợi, nàng có thể trước nắm tâm tư vào trong tay để quan sát, sáu cục thì để ý ý kiến cho Thái tử, tạm thời không cần hỏi đếm.
Ngừng một lát, Kiều Uyển có chút khó khăn nói: "Không biết, Thái tử muốn xử trí người người trong tẩm cung của người thế nào?"
Bên cạnh vừa động đậy, Kiều Uyển cảm giác được Thái tử dường như đang nghiêng người, nhìn nàng.
Ở trong màn tối đen này có thể nhìn thấy cái gì? Nàng nghĩ thầm, Nhưng nàng cảm thấy nghe được tiếng tim đập của mình có chút nhanh.
"Ta còn tưởng nàng không định hỏi?" âm thanh Vinh Kham mang theo ý cười, "Hôm trước lúc nàng trở về có tâm sự nên ta đã sai người tới cung Trường Xuân một chút."
"A!" Kiều Uyển khẽ kêu lên một tiếng sợ hãi, nàng cảm thấy mặt mình đã đỏ bừng lên rồi, cả người đều chui xuống, vùi vào trong chăn gấm.
"Nhưng mà nàng cũng thật trầm ổn."
"Điện hạ…" Kiều Uyển buồn bực trong chăn vội vàng xin buông tha. Nàng cũng không biết mình sao lại có thái độ như thế, chỉ cảm thấy cực kỳ mất mặt.
Vinh Kham lại cảm thấy thú vị, cười khẽ vài tiếng mới nói: "Không cần lo lắng, tẩm cung của ta không có người."
Kiều Uyển có chụt nghi hoặc mà ló đầu trong chăn ra, trong màn gấm nàng chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của Thái tử: "Sao lại không có?"
Vinh Kham duỗi tay kéo chăn lại giúp nàng: "Vốn là có, cung Quần Ngọc và cung Trường Xuân đều chọn người đưa tới…."
"Sau đó thì sao?"
"Ta không muốn dùng tới, lúc đó ta nghĩ mấy chuyện phong nguyệt nếu không xuất phát từ tình cảm chỉ tùy tiện tìm một người tới thì có khác gì cùng xúc vật giao phối?" Vinh Kham dừng lại một chút, nói: "Phụ thân cũng không để ý tới loại chuyện thế mày, tổ mẫu cũng vì thế mà không biết từ đâu lấy ra thôi tình hương giao cho người trong tẩm cung."
Kiều Uyển kinh ngạc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!