Trên đường quay về cung Nguyên Hi, trong lòng Kiều Uyển còn nhớ tới chuyện người quản lý tẩm cung.
Nàng không biết bản thân đang nghĩ cái gì, chỉ là lúc đó ở cung Trường Xuân chỉ cảm thấy đầu óc bay xa, nói không lên lời. Thái hậu chỉ nghĩ nàng da mặt mỏng cũng không khiến nàng khó sử, nhàn nhạt nói cuối cùng phải xử trí thế nào, hoàn toàn xem ý tứ của Thái tử và nàng.
Kiều Uyển không nghĩ tới bản thân mình khi nhập chủ Đông Cung chuyện đầu tiên khó xử lý nhất lại là chuyện này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng kính trọng Thái tử, trước khi tiến cung lòng tràn đầy nhiệt huyết quân thần, hôm qua sau ba câu hỏi hai làn quý, Kiều Uyển đã tự giác mà nói ra, nàng một lòng phụ tá Thái tử, trong lòng thậm chí không dám giữ chút nữ nhi tình trưởng nào, Hai ngày sau khi đại hôn cũng chưa từng viên phòng, bây giờ lại muốn nàng đi hỏi người quản lý tẩm cung của Thái tử thế nào đây?
Kiều Uyển biết bản thân có quyền để hỏi tới, cũng nên đi hỏi nhưng nàng lại không biết vì trong trong lòng lại cảm thấy khổ sở.
Kiệu dừng lại, Kiều Uyển đi theo nữ quan cung nhân hồi cung.
Mấy ngày trước đây là Thanh Hao, Hoàng bách hầu hạ nàng chải đầu rửa mặt tháo trang sức, bây giờ là Thanh Trú cùng Xuân Thủy đã quy về, Thanh Hao cùng Hoàng Bách chỉ lui xuống thông minh trở thành một trợ thủ. Kiều Uyển đã quen Thanh Trú hầu hạ, chỉ là tâm sự nặng nề cũng không nói một lời.
Sau khi trở lại Hội Ninh Điện, một mảnh yên bình tĩnh lặng, Tử Uyển và Bạch Thược chỉ nói Thái tử tới Sùng Văn Quán.
Vì đã dùng qua ngọ thiện ở cung Trường Xuân, Kiều Uyển liền bảo các nàng không cần quấy rầy tới Thái tử, tự mình đi nghri trưa là được.
Thanh Trú và Thanh Hao muốn đi sửa soạn chăn đệm, Kiều Uyển nói: "Không biết bao giờ Điện hạ mới về, ta nằm trên giường đọc sách tùy tiện nghỉ một chút là được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hoàng Bách cười nói: "Nương nương muốn đọc sách thì chúng ta chuyển giường qua cửa hộ thì thế nào?"
Hôm nay cảnh xuân rất tốt, Kiều Uyển liền đáp ứng, lại bảo Thanh Trú mở rương đựng sách của nàng tìm mấy quyển sách tới.
Cung nhân di chuyển giường, lại chuẩn bị cả chân cẩm, gối mềm, trà xuân lộ thơm mát.
Kiều Uyển đột nhiên nói: "Vì sao mà trong điện của Đông Cung lại không hề có hauan hương, châm hương?"
Hôm qua nàng cũng có hỏi qua Thái tử nhưng Thái tử cũng không hề trả lời.
Thanh Hoa cúi đầu nói: "Khởi bẩm nương nương, mùa xuân năm ngoài đột nhiên Điện hạ không thích châm hương, đến quần áo, chăn gối cũng không cần huân hương. Công chúa Gia Ninh cũng từng tự mình điều chế hợp hương mang tới thì Điện hạ mới dùng một chút."
Mùa xuân năm ngoái? Chính là từ khi Thái tử vì chuyện hương An thần mà bắt đầu hoài nghi sao?
"Ta biết rồi." Kiều Uyển gật đầu: "Các ngươi lui xuống đi, không cần ở gần đây chờ hầu hạ."
"Vâng." Cung nhân lui đến phía sau màn lụa ở gian ngoài.
Sau giờ ngọ ngày xuân có không khí ấm áp xuân thấu qua bức rèm xuân Hội Ninh Điện, Kiều Uyển ở cạnh cửa sổ, chỉ lật được vài trang sách tâm tư liền bay xa.
Chuyện hương độc năm trước liên lụy tới Thái hậu nương nương cùng chư vị cung quyến, Tư Lễ Giám chưởng ấn thái giám Cốc công công cũng đi trong nửa cái mạng, thương nhân hương liệu cũng gặp họa nhưng mọi chuyển lại chỉ lấy kết luận là trộn sai hương liệu mà xong việc.
Ở bãi săn ngày đó, Thái tử không chịu nói người tới là người phương nào nhưng Kiều Uyển vẫn âm thầm để ý. Chỉ là không nghĩ tới, Đông Cung từ sau khi xử lý xong việc đó lại không dùng thêm chút hương này, chỉ sợ nội tình của vụ án hương độc này nàng mới nhìn thấy một góc rất nhỏ.
Kiều Uyển nghĩ thế, lại bắt đầu cân nhắc tới lễ vật quán tặng hôm nay.
Kiếp trước của khi Thái tử bị phế, chưa hề rời khỏi Đông Cung đã bị bệnh qua đời, Đế hậu tình thâm, sau khi Chu hoàng hậu qua đời Trung Cung trước sau vẫn luôn bỏ trống, Phế Thái tử chết bệnh thì còn duy nhất Thất hoàng tử là con vợ cả Trung Cung. Nhưng năm đó thiên tử lại trực tiếp sắc phong Thất hoàng tử làm Sở Vương, xuất cung khai phủ, còn không hề đề qua chuyện sắc phong Thái tử.
Đến tận đây mới hiện ra manh mối của trận tranh giành đoạt đích.
Nhưng mà chuyện kiếp này bắt đầu từ hôn sự với Đông Cung. Sau khi Đông Cung định hôn sự liền có người ở phía sau màn muốn làm rối các hôn sự khác của hoàng tử, bất luận là chuyện Lưu các lão bị buộc tội hay là chuyện rượu thuốc ở tiệc mừng thọ của Thái hậu thì đều ẩn ẩn lộ ra chuyện đoạt đích.
Kiếp trước người thắng là Nhị hoàng tử Chiêu Vương nhưng lần này nhìn ra, tuy cung Quỳnh Hoa được sủng ái nhưng Huệ phi nương nương hành sự nóng này luôn trực tiếp ra tay thử trước. Thật sự khiến người ta cảm thấy là đã xảy ra sai lầm ở chỗ nào đó…
Lúc Vinh Kham tiến vào đập vào mắt chính là bức tranh mỹ nhân tươi trẻ đang nằm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!