Sau khi lễ thỉnh an thiên tử hoàn tất thì ngồi một chút rồi rời đi, đáng lẽ Kiều Uyển và Thái tử còn phải đi thỉnh an hoàng hậu nhưng bây giờ Trung Cung bỏ trống liền chỉ ở lại cung Trường Xuân nhận ban yến từ Thái hậu.
Sau khi lễ thỉnh an xong không phải là đại yến, công chúa Gia Ninh cũng tới xem náo nhiệt, lúc này tinh thần Kiều Uyển mới thả lỏng hơn, Chỉ là suy nghĩ vừa này khiến nàng có chút thất thần.
Thái hậu nhìn thấy, nói: "Đêm qua không nghỉ ngơi tốt sao? Ta thấy con thật sự rất mệt mỏi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cả một bên Kiều Uyển không yên giấc, sáng sớm hôm nay lại phải lần đầu tiên diện thánh, đến giờ quan phục trên người mặc còn chưa được thay xuống, có thể nói là tinh thần và thể xác đều cực kỳ mệt mỏi.
Nhưng nàng biết vừa rồi đúng là bản thân thất thố, tuy rằng nàng là cháu gái Thái hậu nhưng bây giờ vào trong cung thân phận đã khác biệt. Kiều Uyển vội vàng tạ tội: "Nương nương thứ tội, đêm qua đến tận canh bốn con mới có thể ngủ được, thật sự là có chút mệt mỏi."
Thái tử cũng nói: "Đều do tôn nhi sai, khiến Loan Loan lo lắng cả một đêm."
Thái hậu nhìn chàng một cái: "Đúng là phải trách con, mới ngày đầu tiên mà đã như thế."
Không biết vì sao, Kiều Uyển chỉ cảm thấy hình như lời này của Thái hậu có ẩn ý.
Thái tử đứng lên chắp tay thi lễ bồi tội với Thái hậu và Kiều Uyển.
Kiều Uyển cũng vội vàng đứng dậy nói: "Sao ta dám trách tội điện hạ, chỉ là Nhu An lo lắng cho thân thể cho điện hạ thôi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Loan Loan ngồi xuống đi, sao bây giờ ngược lại càng câu thúc thế?" Thái hậu cười với Thái tử nói: "Con cũng đừng có khoe mẽ trước mặt ta nữa, hai con lãnh yến xong liền có thể về cung sớm chút nghri ngơi đi. Bây giờ Loan Loan đã tiến cung, tùy thời có thể tới cùng ta nói chuyện, cũng không vội một chốc này."
Công chúa Gia Ninh cũng cười phụ họa: "Trước kia tổ mẫu còn oán trách Thái tử ca ca, bây giờ Loan Loan vào cung tổ mẫu vui vẻ đến mức có thể dùng hết một chén cơm."
Thái tử chọc nàng ấy: "Khiêm Khiêm ba hoa."
Thái hậu trêu ghẹo nói: "Khiêm Khiêm còn nói ta, hôm nay không cần thỉnh an cũng đến từ sáng sớm chờ đợi là ai thế?"
Công chúa Gia Ninh ngây thơ mà cười muốn lừa gạt mà qua chuyện.
Nghe tổ tôn hai người trêu chọc quen thuộc trong lòng Kiều Uyển âm thầm nhẹ nhàng thở ra, cùng Thái hậu và công chúa Gia Ninh nói đùa.
Đây mới là ngày đầu tiên thôi, tình hình cũng còn chưa tính là quá xấu.
**
Qua buổi trưa, tới thời gian Hoàng Thái hậu muốn nghỉ trưa, Thái tử và Thái tử Phi mới lên kiệu hồi cung Nguyên Hi. Thái tử và Kiều Uyển mỗi người đều chải đầu rửa mặt thay y phục rồi mới trở về Hội Ninh Điện.
Hôm nay thời tiết mùa xuân ấm áp, đến giờ ngọ đúng là có chút khiến người ta buồn ngủ. Kiều Uyển cùng cung nhân đi vào Hội Ninh Điện, thấy màn trướng trong điện đều đã được kéo lên chỉnh tề từ sáng, sáng sủa sạch sẽ.
Thái tử thay đổi một kiện đạo bào, khoác áo choàng thoải mái mà ngồi đó.
Trong phòng còn có mấy người khiến trước mắt Kiều Uyển sáng ngời.
"Thái tử Phi nương nương." Mấy người thấy nàng đi tới vội vàng hành lễ.
"Điện hạ." Kiều Uyển hành lễ với Thái tử, lúc này mới chuyển hướng về phía mấy người họ, "Thanh Bội cô cô, làm phiền người chiếu cố các nàng rồi."
Thanh Bội cô cô đang bên cạnh cũng đã thay trang phục cung nhân đứng cùng Thanh Trú và Xuân Thủy, các nàng chỉ nhìn Kiều Uyển mà cười, trong lòng tuy kích động nhưng cũng không dám đoạt lời mà nói.
Thanh Bội cô cô hành lễ nói: "Đều là bổn phận của nô tỳ. Thanh Trú vẫn luôn cùng nương nương tới cung Trường Xuân, lễ nghi quy củ của nàng cũng chưa được hoàn thiện, Xuân Thủy cũng là một người nhanh nhẹn, chỉ là cần đi theo học nhiều thêm một chút."
Kiều Uyển gật đầu nói: "Khiến cô cô lo lắng."
Thanh Bội cô cô nhìn thoáng qua Thái tử, liền thấy Thái tử gật đầu với bà một cái mới tiếp tục nói: "Nương nương, có cần Sương Thanh tiếp tục hầu hạ bên người hay không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!