Chương 44: (Vô Đề)

Kiều Uyển đi theo công chúa Gia Ninh tới chỗ nàng ấy ở, cung nhân đã bưng lên canh giải rượu cùng với nước lạnh. Trước hết nàng đặt tay vào trong nước lạnh, đúng là lạnh đứng mức mà khiến nàng cũng phải giật mình.

Công chúa Gia Ninh vội nói: "Thế nào, vẫn nên đi uống canh giải rượu đi?"

Kiều Uyển bảo Thanh Trú đưa khăn tới, lại đắp lên trên mặt: "Thân thể ta cũng không yếu đến như thế, vẫn còn chịu nổi."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nước lạnh kích thích khiến Kiều Uyển tỉnh táo hơn rất nhiều, nàng nhận lấy canh giải rượu uống một hơi cạn sạch nói: "Ngươi đừng lo lắng, ta chỉ cảm thấy đây chẳng qua là dược có tính bạo phát trong rượu uống vào bị nóng thôi, chỉ là vì muốn khiến cho nữ quyến xấu mặt trên bữa yến tiệc mừng thọ."

Còn chuyện Tứ hoàng tử là người đầu tiên rời đi thì hai người bọn họ đều không có nhắc tới.

"Lần trước muốn nói với ngươi, cái hương An Thần kia…" công chúa Gia Ninh do dự nói.

"Ta biết." Kiều Uyển uống hết bát canh giải rượu còn nóng, đã hòa hoãn xuống không ít, nàng vỗ vỗ tay công chúa Gia Ninh nói, "Lúc ở bãi săn Thái tử có nói với ta rồi, ngươi không cần lo lắng, ta thấy Thái tử làm gì trong lòng đều hiểu rõ."

Công chúa Gia Ninh dường như còn có chuyện muốn nói nhưng nữ quan đắc dụng bên người nàng ấy đã đưa Trình Kiểu, Lưu Nguyên tới phục mệnh.

"Đa tạ công chúa, Huyện chủ." Đầu đuôi mọi chuyện nữ quan đã báo cho hai vị bởi thế khi hai người vào trong điện liền bái tạ.

Công chúa Gia Ninh cũng không có tinh tế với các nàng như thế, chỉ nói: "Trước uống canh giải rượu trước đi đã."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kiều Uyển một lần nữa, trang điểm lại, nàng nói: "Ta thấy các ngươi thân thể có hơi yếu đuối, đừng có đụng vào nước lạnh.

Hai người đều là người hiểu biết thông minh nên biết Kiều Uyển đương nhiên đã đắp qua nước lạnh. Trình Kiểu vội nói: "Đều là di ta liên lụy tới huyện chủ…"

"Nói liên lụy cái gì." Kiều Uyển xoa xoa thái dương, "Ngươi kính rượu ta đương nhiên là có ý tốt."

Lưu Nguyên nói: "Đa tạ huyện chủ, nếu không phải người nhạy bén thì chỉ e lần này ta coi như một lần sau rượu bình thường, cố gắng nhịn xuống e là sẽ ném luôn mặt mũi trong nhà."

Công chúa Gia Ninh cẩn thận nhìn nàng ta hỏi: "Ngươi bị bệnh sao, vì sao lại gầy đi nhiều vậy?"

Lưu Nguyên có hơi cười khổ: "Khởi bẩm công chúa, bây giờ thật ra cũng không có gì cần phải giấu diếm, ta đã tuyệt thực mấy ngày rồi, muốn cố gắng cầu trong nhà cho ta đi làm nữ quan."

"Ngươi lại thật sự…" Kiều Uyển khựng lại, lại nhớ tới bản thân chưa trải qua nỗi khổ của người khác, chỉ nói, "Tốt xấu gì thì cũng nên chờ tới cửa ải cuối năm."

Lưu Nguyên lắc đầu nói "Ngươi xem chuyện hôm nay đi, càng khiến ta không dám lưu lại."

Cung nhân bưng tới canh giải rượu mới, hai người Trình Lưu lui xuống.

Công chúa Gia Ninh nhìn song cửa sổ, nghe được tiếng động cổ sắt từ xa xa truyền tới, đột nhiên nói: "Ngươi lại có thể tính toán được như thế, thật thiến cho ta bội phục. Chúng ta cũng xem như quen biết từ nhỉ, hôm nay cũng coi là có duyên, có chút lời muốn nói với các ngươi, ra khỏi cửa cung này thì ta liền không nhận."

Ba người đều nhìn về phía nàng ấy, cũng không biết nàng ấy muốn nói cái gì.

Công chúa Gia Ninh nói: "Phụ thân say mê thơ ca khúc phú, bây giờ càng thêm dựa vào các đại thần, Từ trước tới giờ ta cũng cho là ca ca muốn thành thân với Lưu Nguyên nhưng Đông Cung lại không muốn như thế. Bây giờ hôn sự của hai người các ngươi chỉ e sẽ có rất nhiều người để ý, mọi chuyện đều phải tự mình để ý, Lưu Nguyên, nếu ngươi thực sự muốn xuất gia làm nữ quan thì liền nói cho tổ phụ ngươi mau chóng thả ngươi đi thôi."

Nàng ấy lại nhìn về phía Trình Kiểu: "Việc hôm nay, là ngươi vô tâm cũng được, cố ý cũng thế. CHỉ em qua tôi nay chúng ta cũng không còn ngày có thể thành thật với nhau như thế."

Kiều Uyển không biết công chúa Gia Ninh vì sao lại nói những lời như thế, nàng ấy là thật sự nghĩ như thế, hay là muốn mượn Lưu Nguyên, Trình Kiểu để tác động tới nhị vị các lão. Nhưng nàng biết tương lai đúng như lời nói của công chúa Gia Ninh, thiên tử sẽ càng dựa dẫm vào các thân tử, thậm chí sau khi Thái hậu hoăng thệ còn không hề đúng hạn mà thượng triều.

Lưu Nguyên nghe thế ngẩn ra, nàng ta lập tức quỳ xuống hành lễ nói: "Đa tạ công chúa, ta và tổ phụ nguyên ý nghe nghe theo." Ngoài ra còn có ngụ ý, lúc trước là ai muốn thao túng hôn sự, không cần nói cũng biết.

Từ nhỏ Trình Kiểu luôn theo khuôn phép mà trưởng thành, như thế nào không tb ý tứ của công chúa Gia Ninh. Nhưng hôn sự này lại há do phủ bọn họ có thể làm chủ, nếu có hận chỉ hận trước kia nàng ta còn chút ảo tưởng, kỳ vọng vào việc Đông Cung có thể chọn nàng ta. Bây giờ xem ra, chi bằng trước năm cập kê định ra hôn ước thì chí ít cũng phá đi nghi ngờ của trữ quân.

Nàng ta cũng quỳ xuống nói: "Bái tạ công chúa chi ngôn, từ nay về sau Trình Kiểu bất luận gặp phải chuyện gì cũng chắc chắn giữ vững tâm bản thân, nguyện ý nghe theo."

Không biết vì sao trong lòng Kiều Uyển dâng lên một cỗ thương cảm. nàng và công chúa Gia Ninh trước kia với Lưu Nguyên và Trình Kiểu cũng không tính là quen biết, chỉ là khuê các chi giao từ nhỏ quen biết, Bữa tiệc tối nay lại khiến các nàng phải đối diện với nhân sinh tại đây đường ai nấy đi, Từ nay về sau lại không có danh khuê các thi văn, tửu lệnh chi tranh, chỉ có lợi ích của gia tộc, quyền lực mà thay đổi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!