Chương 42: (Vô Đề)

Tháng chín giữa mùa thu, sau khi sát ngày bách hoa nở rộ. Bây giờ đúng là tiết thưởng cúc của Ngọc Kinh, bất luận là cúc Vạn Linh, cúc Mộc Hương, cúc Hỉ Dung, còn có mấy bồn cúc vạn thọ…. Mỗi  nhà đều phải mang tới mấy bồn, nhóm quý nhân quan lớn càng lại tổ chức Cúc yến.

Huân quý Ngọc Kinh dạo gần đây thường tụ tập thưởng cúc, phần lớn là nói về chuyện lễ cập kê của huyện chủ Nhu An. Để mà nói tới lễ cài trâm của các quý nữ trong kinh thành máy năm nay thì không ai có thể so sánh với nàng.

Đương nhiên có người nói: "Trong nhóm quân quý nếu không phải nhìn mặt Đông Cung thì nàng ta sao có thể phô trương như thế?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cũng có người nói: "Ta thấy huyện chủ Nhu An quả thật xinh đẹp động lòng người."

"Bây giờ là như thế, cũng không phải lúc nào cũng được như thế dùng sao thì sắc đẹp có thể kéo dài mãi được.

Trình Kiểu nghe chỉ cảm thấy nhàm chán cực kỳ, nàng ta cầm bình rượu một mình lui tới một sơn đình bên ngoài.

Tiết Trùng Dương*, đi lên cao rồi phóng tầm mắt ra xa, Trình Kiểu lại không cảm thấy trong lòng trống trải. Gần đây nàng ta luôn nhớ tới lời nói của Lưu Nguyên.

*Tiết Trùng Dương: Ngày 09/09 âm lịch

Trước ta nàng ta luôn khinh thường Lưu Nguyên, cảm thấy nàng ta mua danh chuộc tiếng, Chỉ là Lưu Nguyên "Coi trọng thanh danh" cùng với bản thân nàng ta "Trung dung thủ củ" có gì khác nhau đâu cơ chứ?

Ngần ấy năm nàng ta luôn sợ đạp sai một bước, không dám nói nhiều thêm một lời, mọi việc cũng không bao giờ xuất đầu lộ diện. Chẳng sợ nàng ta tự cho rằng mình tài tình nhạy biến, trong lòng cũng mấy lần tự cảm thấy không dám lấy đi cái thứ nhất kia.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thật là quá buồn cười!

Hóa ra nàng ta thật sự còn không bằng cả Lưu Nguyên nhiều thứ. Nàng ta chỉ biết phiền muộn, chỉ biết oán hận người khác lại chưa từng nghĩ muốn thoát khỏi cái lồng giam này ngắm nhìn thế giới.

Nhưng suy nghĩ của Trình Kiều còn nhiều hơn cả Lưu Nguyên, trong lòng nàng ta chỉ là càng nhiều hơn sự tuyệt vọng. Phía bên ngoài lồng sắt kia chẳng lẽ sẽ là một nơi bình yên sao?

**

Lời nói của Lưu Nguyên nhấc lên gợn sóng lớn trong lòng Trình Kiểu, Kiều Uyển lại không hề nghĩ nhiều như vậy. Dù sao các nàng cũng khác nhau, nàng cũng không muốn làm người ngoài chiếc lồng sắt này, bởi vì nàng từ quỷ môn quan mà luân hồi về đây.

Chỉ là nghĩ như thế Kiều Uyển lại cảm thấy tâm tình có thể mạnh mẽ lạnh nhạt hơn rất nhiều.

Nàng đặt hộp thoa hôm tết Trung thu ngày đó Thái tử đưa cho mình bảo vào chỗ sâu nhất trong rương gỗ đựng gương lược, chỉ coi cái ánh trăng cùng hoa đăng nhu tình kia là một giấc mộng đẹp.

Tiết Trùng Dương vừa qua thì trong cung lại phái người tới truyền lời, cùng với danh sách lễ vật của ngày mười bảy tháng chín, phủ Tuyên Ninh Hầu lại bắt đầu chuẩn bị hương án, dải lụa, bát gạo để chờ đợi đồ đưa tới.

Ngày mười bảy tháng chín, đúng giờ Thìn, trong cung đưa theo sổ sách, hòm xiểng đủ màu sắc.

Kỳ Vương và Lễ Bộ thị lương cùng tới phủ Tuyên Ninh Hầu, Tuyên Ninh Hầu thay triều phục ra nghênh đón, nữ quyến vẫn ở sảnh chính chờ đợi như cũ.

Kiều Uyển không giống như lần trước bị mất tập trung, nàng nghiêm túc nghe lễ quan xướng to: "Phụng chỉ phong Hoàng Thái tử Phi, cho quan lại tới tiến hành kết nạp gia phả, cáo bố, lễ sách phong."

Chấp sự từ trong hòm đầy màu sắc thủ tiết, viết vào sử sách, ngọc và tơ lụa đặt lên hương án đã được bố trí ở trong Thanh Thái đường, sau đó là Kỳ Vương tuyên thư nạp gia phả xong, Tuyên Ninh Hầu Kiều Liễm quỳ lạy bốn lần.

Kiều Uyển nghe các vị đại nhân ở chính đường thực hiện tới lui các lễ nghi, còn có nữ quang bê trang sức, quan phục của Hoàng Thái tử Phi đi tới chính đường.

"Thái tử Phi nương nương, mời thay y phục." nữ quan này lộ ra vẻ mặt tươi cười. Nhìn qua thoạt nhìn  cực kỳ quen thuộc, khiến Kiều Uyển nhớ tới Vương tư tán.

Tỷ muội, tẩu tẩu bình thường vẫn trêu ghẹo gọi Kiều Uyển là Thái tử Phi nương nương nhưng  trong lòng Kiều Uyển vẫn không có chút cảm giác chân thật nào, bây giờ nàng nghe xong chỉ cảm thấy quái lạ. Có điều nàng cũng không nói cái gì, chỉ gật đầu đứng dậy.

Đám nữ quan đi thay y phục của Kiều Uyển thành quan phục của Hoàng Thái tử Phi.

Kiều Uyển chưa bao giờ đội phát quan nặng như thế, nàng chỉ cảm thấy châu tích kim phượng trước mặt quá nhiều, chưa nhìn ra  bên trên có nhiều hay ít phượng hoàng. Trên áo là hoa văn phượng được thêu, nàng cũng không nhìn kỹ, chỉ duỗi tay cho nữ quan kia bài bố.

Mặc xong quan phục, Kiều Uyển theo sau nữ quan cùng cung nhân đi về phía chính đường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!