Chương 38: (Vô Đề)

Lúc lên đèn, bà tử đi qua phòng bếp hỏi chuyển qua chuyển lại, còn dứt khoát mang theo hộp đồ ăn trở về, Chỉ nói buổi chiều Tiêu thị có phân phó để buổi tối Kiều Uyển tự mình dùng bữa tối trong phòng, không cần ra ngoài hóng gió.

Sau khi dùng xong cơm thì tiểu viện lại náo nhiệt lên, Người trong nhà đều tới thăm hỏi Kiều Uyển, lúc này mới cẩn thận hỏi tới chuyện ngựa bị kinh sợ lúc sáng.

"Không thể nào tưởng tượng được, lúc nhị ca nói ta còn không tin.", Kiều Diễm tán dương, "Loan Loan không hổ danh là người của Kiều gia chúng ta, dám trực tiếp bỏ bàn đạp để nhảy ngựa."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kiều Uyển khiêm tốn nói: "Nhảy không thành, chân còn bị đau."

Hầu gia vội vàng hỏi: "Chân đã tốt hơn chưa, để ta lệnh cho lương y mang theo rượu thuốc tới…"

"Đa tạ phụ thân, hôm qua Thái tử tặng rượu thuốc vẫn còn một chút, buổi chiều Sương Thanh có xao bóp qua cho con rồi."

Kt hỏi: "Hôm nay lúc ta để muội nhảy ngựa vì sao muội lại không nhảy? nếu không phải Thái tử điện hạ kịp thời đuổi tới thì ta thực sự không kịp đỡ của muội."

Trong lòng Kiều Uyển còn ngũ vị tạp trần, nàng chỉ nhỏ giọng nói: "tay nhị ca còn phải cầm bút, sao muội dám để huynh tới đón?"

"Nói cái gì đó!" Tuyên Ninh Hầu nói, "Nếu hôm nay con ngoài ý muốn xảy ra chuyện gfi thì cho dù nó có đậu Trạng Nguyên cũng có tác dụng gfi đây?"

Kiều Diễm vội vàng trêu ghẹo nói: "nhị ca, công chúaha có kỳ vọng hơi cao đối với huynh đó."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kt không chút đẻ ý tới hắn, chỉ nhìn Kiều Uyển: "Loan Loan,. Muội đừng nghĩ tới chuyện này. An nguy của muội so ra sao có thể quan trọng  hơn cả đôi tay của ta? Cho dù là tay huynh có bị phế, không có cách nào thi cử thì chẳng lẽ phụ thân và đại ca có thể đuổi huynh ra khỏi cửa sao? Còn có cái gì quan trọng hơn so với một nhà chúng ta luôn luôn bình an?"

Kiều Uyển ngẩn ra, lời này đã thẳng tắp đâm tới lòng nàng. Nàng rũ mắt xuống, thấp giọng nói: "Nhị ca, Loan Loan đã nhớ kỹ rồi."

Tiêu thị vỗ về tay nàng nói: "Hôm nay ta, phụ thân con, huynh trưởng con khiến cả nhà cùng ở tại đây dạy dỗ con một phe, Hơn nữa, đều là lão nhân trong phru đã quen dùng, không tra ra người tâm can đen tối thu bacj bên ngoài. Chẳng sợ phụ tử La thị bị Thái tử điện hạ mang đi thì  đó cũng là người đi theo tổ phụ ở trong quân lập nghiệp, ta cùng với phụ thân con hoàn toàn không chút nghi ngờ nào."

Kiều Uyển nói: "Thế đó là người của phủ Khang Bình Bá hôm qua tới sao? Người tới đêm đó rốt cuộc là người phương nào? Vì sao dám cả gan làm loạn như thế?"

Kiều Diễm nói: "Hôm nay trước đó Kim Lân Vệ đã tới bá phủ bắt người, bây giờ e là cái gì cũng đều đã hỏi xong rồi, muội cần gì phái sốt ruột?"

Thấy Kiều Uyển còn kiên trì, Tiêu thị bên cạnh đành phải nhớ lại nói: "Là quản gia của bá phỉ, tức phụ của quản gia còn đưa theo hai nha đầu và gã sai vặt tới, ya chỉ nhận ra một người là tiểu thư gọi là Trì Sơn bên người trưởng công tử, còn có một người là Không Thúy."

Không thúy?

Kiều Uyển nhíu mày, sao lại là Không Thúy, Người này đúng vốn là nha hoàn của Thẩm Hàm, kiếp trước còn một nha hoàn Vinh Nhứ được thu làm ngoại thất, đó chính là Liễu thị, Thẩm Hàm cũng không muốn Liễu thị kia càn rỡ nên dứt khoát chỉ điểm Không Thúy đi qua hầu hạ.

Lúc này Không Thúy vốn nên ở Ngọc Kinh làm bn với Liễu thị mới đúng, không nghĩ tới lại bị Thẩm Duc mang tới bãi săn, Kiều Uyển chỉ cảm thấy dc một trận chán ghét, từ trước tới nay hắn ta luôn giả bộ như ân cần quan tâm nhưng thật ra đằng sau ai cũng không buông tha.

Bây giờ người cũng đều bị Kim Lân Vệ mang đi, Tiêu thị cũng không có manh mối gì, bà chỉ nói: "Thái tử điện hạ nhất định đã tra ra manh mối."

Kiều Anh đột nhiên nói: "Lúc hoàng hôn điện hạ đã tra ra gần xong, chỉ nói buổi tối không tiện quấy rầy, ngày mai lại cho người tới báo."

Hóa ra vừa rồi Kiều Anh sốt ruột đã qua hành cung một chuyến.

Lúc này Kiều Diễm thật sự sốt ruột nói: "Huynh giấu diếm cũng thật giỏi, sao bây giờ mới nói ra?"

"Còn có chút chuyện cần phải xác minh lại một lần." Kiều Anh nheo mắt, trên mặt ý cười như có như không, "Đêm nay để Kim Lân Vệ giơ đuốc quanh sân, lại kéo đệ từ chăn ấm áp kéo ra, xiêm y đơn bạc mà chộp tới hỏi chuyện chẳng phải càng khiến người ta chú ý hơn hay sao?"

Kiều Anh nghe thế gật đầu nói: "Không tồi."

Kiều Diễm níu lưỡi nhỏ giọng nói: "Được đó, đây chính là đãi ngộ xét nhà đó nha."

Tim Kiều Uyển chấn động, đau đớn chôn sâu nói cho nàng biết, không đủ, như thế này còn lâu mới đủ!

Tuyên Ninh Hầu trừng mắt nhìn tiểu nhi tử một cái: "Đừng nói bừa, đây là Tả Kim Lân Vệ hành sự."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!