Chương 26: (Vô Đề)

Vài ngày trước Kiều Uyển nhớ lại rất nhiều chuyện kiếp trước, cách đời trước của nàng chỉ có tám năm, nàng chỉ có thể dựa vào khả năng theo trình tự thời gian mà căn cứ đó nhớ lại mang máng một chút chuyện kiếp trước.

Năm ngày mùa hè khi cập kê, nàng đúng là có nghe thấy mẫu thân nói không được dùng hương mua bên ngoài và hương người khác đưa. Thậm chí lúc đó trong phòng triện hương tính đến giờ còn đều không mua từ bên ngoài mà là đều từ trong ấn hương thời trẻ trưng bày trong kho.

Hóa ra là trong hương có độc…

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kiều Uyển ngược mắt, phát hiện mẫu thân quả nhiên không quá tự nhiên mà cúi đầu uống trà, còn lo lắng mà nhìn về phía mình. Chuyện này lại ở hoa phố, Thiên Hương Lâu, dùng dẫn từ hương trong phố hoa, mà hạ độc chết tông thất, mẫu thân quyết định không muốn nhắc tới trước mặt nàng.

Nàng chỉ than thở mẫu thân quá mức yêu quý mình, cứ xem mình như một đứa trẻ không rành sự đời mà đối xử vậy.

Sau khi mẫu thân gả vào hầu phủ, đương nhiên là chỗ nào cũng tốt, huynh đệ hòa thuận, phu thê ân ái, hài tử hiếu thuận. nhưng trong trăm ngàn hộ gia thì cũng chỉ có một hai hộ gia được như vậy. Mẫu thân cố tính lại quên nghĩ cho dù là lựa chọn hôn phu tốt như thế nào cũng không thể đối xử tốt như nhà mình được.

Mà nàng, cuối cùng cũng ở trong cái không khí phú quý ôn nhu mà hồ đồ cả đời.

Công chúa Gia Ninh chọn xong quạt  liền kéo Kiều Uyển nói "Chúng ta đi vào trong phòng ăn quả vải được không?"

Thái hậu ra vẻ không vui nói: "Sao thế, ghét bỏ cùng mấy lão nhân chúng ta nói chuyện sao?"

"Tổ mẫu, chúng ta có chút chuyện phải thầm thì mà." Công chúa Gia Ninh nhỏ giọng nói, kéo ống tay áo của Thái hậu, "Chờ lát nữa còn muốn dùng bữa cùng với người đó, qua một lát nữa liền tới."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thái hậu được nàng ấy dỗ đến vui vẻ: "Tiểu cô nương các ngươi mau đi nói chuyện đi."

Kiều Uyển lại bê hộp lưu ly kia, cùng công chúa Gia Ninh hành lễ cáo lui, đi tới thiên điện.

Công chúa Gia Ninh ngày thường ở trong phòng mình không thích có cung nhân đi theo, Kiều Uyển cũng để Thanh Trú chờ ở bên ngoài cửa.

Công chúa Gia Ninh tự mình lấy khăn ướt tới, lại đẩy hộp lưu ly tới trước mặt Kiều Uyển: "Tầu tẩu, ngươi ăn đi, đây chính là một mảnh hiếu tâm của ca ca ta đó."

Kiều Uyển tức giận đến mức chỉ có thể chọc nàng: "Ngươi cái đồ quỷ bỡn cợt này!"

"Ha ha ha ta nói thật mà." Công chúa Gia Ninh cười tránh thoát, "Hôm qua đúng là ta đã cùng tổ mẫu ăn mấy trái, đúng là không bằng loại trân tử kia. Cái loại Lan trúc này là loại trưởng thành sớm, có chút chua ngọt, ngươi ăn một chút cảm nhận chút hương vị mới mẻ là được. Đợi khi nào tới mùa có Trần tử ta lại gọi ngươi tới."

Kiều Uyển cũng không hề từ chối, liền tự mình lột quả vải ra.

Công chúa Gia Ninh chấp nhất với cây quạt mới, đột nhiên nói: "Cái án tử của Duyên Bình quận vương ngươi có biết kỹ càng tỉ mỉ chút không?"

"Làm sao thế?" Kiều Uyển không nghĩ tới nàng lại để ý tới cái này.

"Bây giờ án tử do Thuận Thiên Phủ điều tra nhưng dù sao cũng là tông thất bị hại chết." công chúa Gia Ninh nói, "Bề ngoài Kỳ vương treo lên chức Tông Nhân Lệnh nhưng thực tế người quản lý chính là Thái tử ca ca."

Kiều Uyển cảm thấy công chúa Gia Ninh đối với Thái tử luôn có rất nhiều lo lắng phòng ngừa chu đáo, Rõ ràng là thiên tử thịnh sủng Đông Cung nhưng nàng ấy lại chưa bao giờ có tự tin. Thế nhân cũng bị thứ này mê hoặc mà nàng ấy cũng không biết tại sao Gia Ninh lại thế này.

"Ngươi đừng có lo lắng, bệ hạ dù sao cũng không trách tội xuống người Thái tử điện hạ đâu."

Công chúa Gia Ninh nhíu mày: "Ngươi vừa mới nói người nào lại dám ở Ngọc kinh mà mưu hại tông thất, làm ra hành động lớn mật như thế tất nhiên có chủ mưu, Tông thất, Tông Nhân Lệnh thì sẽ liên lụy tới Đông Cung, ta chỉ lo lắng ý đồ của kẻ chủ mưu thôi."

Kiều Uyển không nghĩ tới tâm tư công chúa Gia Ninh mẫn cảm như thế, chỉ nói: "Ta lại không hề nghĩ tới."

Công chúa Gia Ninh nói: "Ngươi không cần lo lắng mấy chuyện này, chỉ cần trong lòng có chút để tâm là được, Ngươi chỉ cần vĩnh viễn vui vẻ vô ưu, Thái tử ca ca thấy ngươi liền có thể vui vẻ rồi. Loan Loan, tha thứ cho tư tâm của ta. Ta nguyện ngươi cứ như thế, bầu bạn bên cạnh huynh ấy."

Kiều Uyển có chút hy vọng ước muốn của công chúa Gia Ninh có thể trở thành hiện thức, mọi thứ nhìn qua đều hòa thuận viên mãn như thế, Chỉ tiếc ngọc nứt khó bổ, nàng đã gặp qua sự tàn khốc của thế gian này, không bao giờ có thể vô ưu được nữa.

Kiều Uyển cười, bọc một quả vài đút vào trong miệng công chúa Gia Ninh"Ngươi cũng đừng lo lắng nữa, ăn trái cây đi, thật là ngọt."

Vải Lan trúc quả nhiên là chua chua ngọt ngọt, công chúa Gia Ninh nhíu mày mà ăn: "Được đó, Loan Loan, thật là chua! Ngươi cố ý đúng không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!