Sau khi xong bữa tiệc rượu, ba người lại chơi ném thẻ vào bình còn đến khe nước thả câu.
Phương Phù vốn đang muốn thả diều nhưng Kiều Uyển nghe xong chuyện Huệ phi nương nương có ý với Lưu Nguyên thì trong lòng đang có chút suy nghĩ bí mật. Sợ con diều cuốn lại với nhau hay bay đi khiến người khác nhặt được, đó đều không phải điểm lành, bởi thế nên khuyên bảo các nàng uống xong rượu thì đừng đi hóng gió nữa.
Vì thế sau đó bọn họ trở về sơn đình tấu nhạc, chơi cờ, cái võ tỳ gọi là Sương Thanh thấy Kiều Uyển đánh đàn có chút không hứng thú nên tự mình biểu diễn múa kiếm khiến Phương Phù và Kỳ Hoàn cũng không muốn nghiêm túc chơi cờ nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vài vị quý nữ đều xuất thân từ nhà Võ Huân, Kỳ Hoàn còn từng học qua mấy bộ kiếm pháp quyền cược lúc còn niên thiếu. Chẳng sợ bây giờ các quý nữ Sĩ Lâm cổ xúy nữ tử phải nhã nhặn lịch sự, các nàng cũng hoàn toàn không coi đây là sự sỉ nhục.
Kỳ Hoàn lập tức cuốn tay áo lên muốn biểu diễn một bộ Đồng Tử công, khiến Phương Phù cười đến mức bổ nhào lên người Kiều Uyển.
Kiều Uyển không nhịn được thở dài: "Ta nghe nói mẫu thân ta lúc còn thiếu thời, quý nữ trong kinh thành còn từng tụ tập bên nhau đánh mã cầu đó. Nhưng bây giờ vì thiên tử yêu thích nên Huệ Phi nương nương còn không muốn cho công chúa Đức Khang cưỡi ngựa nữa kìa."
Kỳ Hoàn cầm kiếm của Sương Thanh khoa tay múa chân nửa ngày nhìn cũng ra hình ra dáng. Nghe thế nàng ấy nhận lấy khăn lau trong tay thị nữ lau mồ hôi ở thái dương: "Lần tới chúng ta cũng có thể đánh mã cầu mà, chả nhẽ Thái tử còn vì ngươi đánh mã cầu mà kháng hôn hay sao?"
Phương Phù đưa rượu cho nàng ấy: "Sao ngươi còn chưa uống được vài chén mà lời nói đã như say rượu thế?"
Kiều Uyển cười, lại đánh một khúc đàn.
Cho tới khi hoàng hôn, ba người mới tận hứng mà ra về.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
**
Tháng đầu hạ thời tiết không mưa nhiều như cuối xuân, cũng không oi bức như giữa hạ.
Kiều Uyển nghe thấy đám nha hoàn đang chuẩn bị làm mành cửa sổ mới cùng túi thơm, lại mở nhà kho tìm chiếu ngọc, cũng bắt đầu chuẩn bị làm gối, cuối cùng cũng từ bỏ việc mỗi ngày bắt nàng lựa chọn xiêm y cùng vải vóc rồi.
Thanh Trú có chuyện nói: "Bây giờ cũng không cần chuẩn bị quá nhiều y phục hè như thế, ai mà biết được một tháng sau phong trào của Ngọc Kinh sẽ là cái hình dạng gì?"
Sơ Ảnh cũng đáp lời nói: "Mỗi năm cũng yến tiệc của trưởng công chúa Thanh Hòa, luôn có rất nhiều mẫu mới mẻ đa dạng, chờ một chút cũng tốt."
Thanh Trú đột nhiên nhớ tới: "Tiểu thư năm nay có tham gia yến tiệc của công chúa Thanh Hòa không?"
Kiều Uyển đang luyện chữ sửng sốt, nhất thời cũng không biết trả lời nàng ấy thế nào.
Thấy nàng im lặng, Xuân Thủy đang ngồi ở cửa sổ thắt dây đeo đúng lúc chen vào nói một câu: "Thanh Trú tỷ tỷ, yến tiệc Thanh Hòa là cái gì thế?"
Thanh Trú không muốn đáp liền qua loa có lệ: "Chính là yến hội trưởng công chúa làm mỗi năm một lần vào tháng năm, phần lớn là tông thất trong kinh, gia nữ quyền huân quý tham gia." Nàng ấy nghĩ ngợi, lại bổ sung: "Nếu trong phủ có nữ lang chưa hôn phối trước hoặc sau cập kê thì cũng có thể cùng tham gia với trưởng bối."
Xuân Thủy lập tức hiểu ra, đây là yến hội của các phu nhân ngọc Kinh dành cho những nữ lang đang chờ gả đi. Nàng ấy không nhịn được nói: "Chỉ là tiểu thư cũng đã được tứ hôn rồi, chắc hẳn không cần tham gia đúng không?"
Kiếp trước Kiều Uyển đã từng tham gia qua nhiều bữa yến tiệc của trưởng công chúa Thanh Hòa, cũng chính là năm ấy, sau cung kiến, phủ Khang Bình Bá đã tới phủ cầu hôn.
Lúc đó phủ Tuyên Ninh Hầu cũng không phải là không có nhiều lựa chọn nhưng ngoại thích phải điệu thấp, Võ Huân thế yếu, cuối cùng Tiêu thị vẫn lựa chọn phủ Khang Bình Bá.
Vốn tưởng phủ Khang Bình Bá đã từng là thuộc hạ cũ của hầu phủ, Kiều Uyển lấy danh xưng Huyện chủ cũng coi như gả thấp. Không nghĩ tới lại dẫn sói vào nhà, khiến cho bọn họ có cơ hội làm giả công văn, tín vật, mưu cầu cái "Công lao bình loạn" giả dối kia.
"Tiểu thư?"
Kiều Uyển hồi phục tinh thần, nói: "Năm ngoái mẫu thân từ chối nói tuổi ta còn chưa đủ nên không có tham gia, năm nay e là vẫn phải đi. Tuy rằng đã được tứ hôn nhưng trưởng công chúa từ trước tới nay đều chăm sóc ta rất nhiều, hẳn nên đi lại mới phải."
Trưởng công chúa phong hào là Vĩnh Xương, là trưởng nữ của Kiều Thái hậu, là thân tỷ tỷ của đương kim Thánh Thượng.
Lúc Kiều Uyển còn bé sống ở trong cung một thời gian, khi trưởng công chúa hồi cung Trường Xuân thăm mẫu thân thường xuyên mang cho công chúa Gia Ninh và nàng chút hoa tươi cùng điểm tâm trong phủ. Bởi vì Thái hậu yêu thích nàng nên Trưởng công chúa ở ngoài cung cũng thường cho nàng tới phủ du ngoạn. Còn bảo Kiều Uyển không cần đa lễ, cứ gọi bà ấy là cô cô là được.
Kiếp trước, số người từng vì phủ Tuyên Ninh Hầu mà bôn tẩu cũng không nhiều lắm, trong đó cũng có Trưởng công chúa. Tuy rằng Kiều Uyển biết bà ấy là muốn bảo toàn cho Sở Vương nhưng trong lòng vẫn luôn cảm kích.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!