Không tới mấy ngày, toàn bộ Ngọc Kinh dường như mỗi người đều biết được sự tích công chúa Đức Khang ở Ngọc Thanh Quan ngày ấy.
Hết thảy là nhờ Thất hoàng tử trong trận đua ngựa ở kinh thành, tùy tiện nói nguyên nhân khiến quốc bảo mã của Đại Uyên tại sao lại lưu lạc tới trong tay huyện chủ phủ Tuyên Ninh Hầu.
Cái câu chuyện kiểu này không ngừng có người thích nghe, các gia tộc huân quý nghèo túng chờ công chúa cập kê cũng hỏi thăm rõ ràng. Truyền ta tới phố phường càng có nhiều phụ nhân bàn tán. Cũng có một số nữ tử khuê các nghe xong nghĩ đến đó là Thái Tử Phi được tứ hôn đều không tránh được tiểu cô tương lai làm khó dễ thì không nhịn được có chút xúc động.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trước kia Huệ phi còn cố kỵ tới thanh danh của công chúa Đức Khang, hơn nữa cũng không có người khác vạch trần. Mọi người chỉ biết vị này tuy có phong hào công chúa được đương kim thánh thượng yêu thích tính cách ngay thẳng, là một tiểu cô nương cực kỳ thiên chân.
Trên thực tế, công chúa Đức Khang xưa nay thích tranh sủng hỏa khí đúng thật hơn nửa là hướng về Đông Cung đi, có điều lần này liên lụy tới cả Thái Tử Phi tương lai, Đông Cung lập tức không thèm để cho cung Quỳnh Hoa chút mặt mũi nào nữa.
Tiểu cô nương tựa như lúc này mới hiểu rõ cái lời Đông Cung xưa kia "nhường nhịn" trong miệng mẫu phi là cái gì.
"Khiến cho thanh danh của ta xấu đi, hắn có ý gì? Hơn nữa, ta cần phải để ý tới chuyện những hạ thần cùng tiện dân kia đang bàn tán chuyện gì hay sao!"
"Điện hạ ăn nói cẩn thận, Thái hậu nương nương đã truyền ý chỉ tới điện bảo người thời gian này đóng cửa đọc sách."
"Ta không cần!" công chúa Đức Khang nhảy dựng lên, "Tổ mẫu là thân thích của Kiều Uyển, ta không phục, ta muốn gặp phụ thân."
Ma ma kia mặt không có biểu cảm nói: "Bệ hạ cũng có ý này. Cốc công công hôm nay đã tới đây một chuyến rồi, bệ hạ bảo người ở trong cung đọc sách một tháng, đừng tiếp tục ra khỏi cửa nữa."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nhất thời công chúa Đức Khang mất hết tiết khí, căm giận nói: "Chắc chắn là mấy chiêu trò của Thái tử!"
Ma ma có chút thương hại mà nhìn công chúa đang biểu đạt kỳ tư diệu tưởng, bà ta cho cung nhân dọn sách đi vào, tiếp tục nói: "Điện hạ nói, tuy nói ý chỉ của Thánh thượng là một tháng nhưng Cốc công công đã đặc biệt nói riêng, những sách chữ mẫu này phải làm xong mới có thể ra khỏi cung Quỳnh Hoa."
**
Thời tiết cuối xuân chuyển hạ có một thời gian mưa, Kiều Uyển trừ việc đến chỗ mẫu thân thỉnh an thì suốt ngày ở trong viện đọc sách luyện chữ.
Trong lòng nàng có chút buồn cười, giống như là sợ tương lai lại thánh thượng kiểm tra công khóa sẽ ném thể diện của Đông Cung đi.
Trước đó Đông Cung đã đưa tới lụa tơ tắm mỏng ty la mà đã rất nhiều năm không hay thấy, không chỉ có nha hoàn kim chỉ để ý tới chuyện làm y phục hè cho tiểu thư, Thanh Trú và Sơ Ảnh ngày nào cũng thấy lên ý tưởng mà sắp xếp vải vóc.
Xuân Thủy thanh tú hào phóng, lúc còn ở trong tay con buôn đã được dạy dỗ cẩn thận mấy năm, có một chút ít kiến thức, tay nghề kim chỉ của nàng ấy cũng không tính là quá lợi hại nhưng lại là người thích đẹp lại dám nói. Trước đó lúc gấp gáp làm y phục màu xuân nàng ấy đã cho không ít ý tưởng, bây giờ có nhiều thời gian để các nàng ấy lăn lộn, nàng ấy cuối cùng càng thêm hào hợp với mấy đại nha hoàn.
Nhưng còn Thu Sơn, nàng ấy xuất thân tử trong phường thị, cũng không am hiểu mấy cái này, vẫn cúi đầu buồn bã như cũ, chỉ vùi đầu làm việc.
Kiều Uyển không có ý định quản mấy chuyện lặt vặt của đám tiểu nha đầu, ở trong lòng nàng, chỉ là chuyện trước khi cập kê phải sắp xếp xong xuôi cho các nàng rồi mới tiến cung.
Nàng biết Bát Bảo cô cô, Thanh bội cô cô đều là tâm phúc nha đầu năm đó được Thái hậu nương nương và Hoàng Hậu nương nương mang vào cung.
Nhưng Kiều Uyển đã nhận được những tình cảm thật lòng của đám nha hoàn đời trước, kiếp này chỉ hy vọng các nàng vẫn có thể bình an trôi chảy mà sống sót.
Sau khi cơn mưa cuối xuân kết thúc thì cũng tới đầu tháng tư, nghênh đón những ngày thời tiết trong xanh.
Kiều Uyển nhận được thiệp của Kỳ Hoàn, tiểu thư phủ Anh Quốc Công, muốn mời đến liễu hiên đình đầu hạ, tụ hội tại Lương Thái thủy các.
Lâm viên của phủ Anh quốc công ở tại ngoại ô đúng là nơi mà các nàng gặp nhau năm trước, mỗi năm đến đầu hạ có rượu mới, trái cây đầu mùa, các nàng liền tới đây chơi cờ, ném tên vào bình, uống rượu tấu nhạc.
Mùa xuân năm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện nhưng phong thiệp mời này vẫn đúng hẹn tới trên tay của Kiều Uyển.
Vì thế đám nha hoàn lại có một phen bận rộn, Xuân Thủy Thu Sơn năm vừa rồi chưa từng trải qua việc này nên bị Thanh Trú và Sơ Ảnh chỉ huy đến quay mòng mòng.
Kiều Uyển lại tới thỉnh giáo Thanh Bội cô cô, xem nàng có cần tới xin sự đồng ý của Lý ma ma cùng Vương tư tán hay không.
Thanh Bội cô cô nghe thấy là buổi tụ hội của mấy tiểu tỷ muội các nàng, cười nói: "Chúng ta liền không đi nữa, đỡ khiến các con không được tự nhiên."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!