Chương 19: (Vô Đề)

Bạch công công đón một vị cung nhân mặc áo choàng bằng gấm đi vào chính đường, Lý ma ma và Vương tư tán đều kinh sợ, vội vàng hành lễ.

Âm thanh của Bạch công công trong trẻo nhã nhặn, khi không cười thoạt nhìn có vài phần nghiêm túc: "Vị này chính là người đã từng hầu hạ tiên hoàng hậu, Thanh Bội cô cô."

Thanh Bội cô cô cởi áo choàng hành lễ, tuổi của bà tương đương với Tiêu thị, nhìn qua cực kỳ ôn nhu hiền hòa.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kiều Uyển đương nhiên biết Thanh Bội cô cô của Đông Cung. Sau khi Chu Hoàng hậu quy tiên thì bà liền tới cung Nguyên Hi hầu hạ Thái tử cùng Thất hoàng tử.

Bên Đông Cung luôn phải Thanh Bội cô cô tới cung Trường Xuân để đáp lời, và cũng sẽ bớt chút thời giờ nói chuyện với công chúa Gia Ninh, kể cho công chúa lúc tuổi còn nhỏ nghe về rất nhiều chuyện thú vị  của Chu Hoàng Hậu.

Kiều Uyển từng gặp Thanh Bội cô cô ở cung Trường Xuân vài lần, cùng từng ăn qua điểm tâm mà bà mang tới cho công chúa Gia Ninh. Công chúa Gia Ninh cực kỳ kính trọng vị cô cô này.

Kiều Uyển thế nào cũng không thể nghĩ tới lại có một ngày Thái tử sẽ đưa Thanh Bội cô cô tới phủ Tuyên Ninh Hầu.

Trong lúc tâm tư cô đang xoay chuyển thì Tiêu thị đã sai người dâng trà xuân cùng điểm tâm hoa quả lên.

Thanh Bội cô cô cười nói: "Thái tử phái ta đến quý phủ đúng là muốn ta giúp đỡ phu nhân xử lý lễ cập kê của Loan Loan tiểu thư, còn có cả công chuyện đính hôn."

Hôm qua mới có một câu "Hôm nay thì vẫn chưa phải hoàng tẩu" của công chúa Đức Khang, Thái tử liền đưa cô cô bên người tới hầu phủ xử lý chuyện này.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tiêu thị liền vội vàng nói lời cảm tạ, thái độ của Đông Cung khiến bà  được an ủi vô cùng.

Mà Kiều Uyển sau khi nghe thấy cái xưng hô này thì nhịn không được cười với Thanh Bội cô cô. Khi nàng còn ở ở cùng Trường Xuân, Thanh Bội cô cô gọi công chúa Gia Ninh là công chúa Kiêm Kiêm. Công chúa Gia Ninh nói, thế liền gọi Kiều Uyển là tiểu thư Loan Loan.

Bạch công công cũng nói: "Nghĩ tới Thượng Nghi Cục cũng suy xét tới chuyện huyện chủ chưa cập kê nhưng Thái tử đã sai người đưa canh thiếp tới Khâm Thiên Giám rồi."

Lời này giống như đang nói với Thượng Nghi Cục, lại giống như đang nói tới  cung Quần Ngọc, người đang quản lý hậu cung.

Nhưng Vương tư tán vẫn vội vàng đứng dậy tạ tội.

Bạch công công nhìn nàng ta một cái, khuôn mặt hòa khí nói: "Tư tán không cần hoảng loạn, chỉ là Thái tử không muốn chuyện hôm qua lại xảy ra một lần nữa."

Trận càn quấy này của công chúa Đức Khang nhưng thế mà khiến Đông Cung có động tĩnh lớn như thế.

Nhất thời Kiều Uyển cảm thấy hơi sợ hãi, nhất thời lại cảm thấy sự sợ hãi này đúng là thật có lỗi với Thái tử đã vì nàng mà ra mặt.

Nàng lấy lại bình tĩnh, biết Thất hoàng tử nhất định đã để việc làm của Lý ma ma cùng Vương tư tán vào trong mắt. Hôm nay Bạch công công cùng Thanh Bội cô cô cũng là một phen nhắc nhở.

Bạch công công uống chén trà liền phải rời đi. Trước khi đi, hắn ta đột hiên hỏi: "Huyện chủ có biết cưỡi ngựa không?"

Kiều Uyển cũng không biết hắn ta có ý gì, theo sự thật mà đáp: "Nữ nhi nhà tướng môn, đương nhiên là sẽ biết."

Bạch công công cười nói: "Nhắc nhở huyện chủ một chuyện, con ngựa hôn nay tới là bão mã của Đại Uyên tiến cống, công chúa Đức Khang đã cầu rất lâu mà không được."

Kiều Uyển không nhịn được có chút líu lưỡi, trên mặt vẫn trấn định như cũ: "Điện hạ thế này là hy vọng ta ra khỏi thành cưỡi ngựa giải sầu sao?" nhất thời nàng nhớ tới lời dặn ngày ấy của Thái tử, cố gắng thể hiện ra cái phần "ngưỡng mộ" này.

Bạch công công lại nói: "Điện hạ hy vọng huyện chủ vui vẻ."

**

Trời xuân sau giờ ngọ, thười tiết càng thêm oi bức hơn. Cung Quỳnh Hoa đã khoác lên màu sắc mới, trong đại điện, lư hương chậm rãi mà tản ra không khí mùi hương thơm.

Giữa một mảnh tưởng hoa yên tĩnh, một thân ảnh nhỏ xinh từ cửa chính điện đi vào.

Công chúa Đức Khang mặc váy gấm, áo lụa choàng màu kim sa, trên đầu cái châu diêu thúy điền.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!