Cũng không phải hoàng nữ nào cũng có thể đạt được phong hào công chúa trước khi cập kê, ở trong cung đương kim thánh thượng cũng chỉ phong hào cho hai vị.
Một là công chúa Gia Ninh ở Trung Cung và một người khác đó chính là công chúa Đức Khang ở Cung Quỳnh Hoa.
Kiều Uyển còn chưa nói gì thì Vương tư tán cùng Lý ma ma đã tiến lên một bước mà hành lễ, mang theo mọi người cùng nhau hành lễ với công chúa Đức Khang, Kiều Uyển cũng theo đó mà hành lễ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Công chúa Đức Khang đứng tại chỗ được được mọi người thi lễ, mũi nhân có chút không kiên nhẫn một chút mà điểm điểm xuống đất, vẫn không buông tha như cũ nói: "Ngươi cũng dám đoạt viện của bổn công chúa?"
Kiều Uyển cúi đầu nói: "Bẩm điện hạ, am chủ cho biết nơi đây là viện mà nữ khách đều có thể nghỉ tạm, cũng không thuộc sở hữu của ai."
Tròng mắt nữ đồng kia chuyển động, lại nói: "Ta mặc lệ lão đạo bà kia nói thế nào, đây là Ngự Uyển, do ta định đoạt. Hôm nay ngươi bị ta bắt gặp thì cứ tính là do ngươi xui xẻo đi. Bất luận dù cho ngươi là cái huyện chủ gì đó thì ở trước mặt bản công chúa, ta bắt ngươi quỳ xuống thì ngươi phải quỳ xuống cho ta!"
Nhất thời Kiều Uyển cảm thấy có chút hoang đường, ngày đó khi nàng dùng thân phận mà ép Hoàng Vân Nhạn quỳ xuống, lúc này vận mệnh luân hồi đặt trên người bản thân.
Nếu là trước kia, Kiều Uyển cũng không cảm thấy bản thân quỳ lạy công chúa thỉnh tội thì có gì là không thể, nhưng hiện tại nàng là Thái Tử Phi do thiên tử tứ hôn, chỉ vì chưa cập kê nên chưa định ra hôn kỳ với Đông Cung.
Nhìn công chúa Đức Khang hôm nay hiệp uy chi thế, cũng không phải có ân oán với nàng mà tới tiếng để đánh vào mặt Đông Cung. Chỉ vì một tầng nghĩa như thế thì Kiều Uyển liền không muốn quỳ.
Tâm tư nàng xoay chuyển nhanh chóng, trên thực tế thì mới chỉ qua một chút thời gian liền nghe thấy Lý ma ma hành lễ tiến ra, tự bộc bạch thân phận, nói: "Công chúa Điện hạ, huyện chủ Nhu An giờ đã được đương kim Thánh thượng tứ hôn trở thành hoàng tẩu tương lai của người. Luận theo thứ tự cấp bậc thì không thích hợp làm đại lễ thế này."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Công chúa Đức Khang cười nói: "Hoàng tẩu tương lai, thế thì hôm nay cũng chưa phải hoàng tẩu của ta đâu?"
Lý ma ma im lặng, công chúa Đức Khang ở trong cung có tiếng là càn quấy, bà ta dường như không nghĩ tới lại bị công chúa bắt bẻ lời nói.
Kiều Uyển cũng muốn biết xem Vương tư tán có thể nói được cái gì, Thượng Nghi Cục có thể giải thích thế nào. Đuôi mắt nàng liếc qua nhìn Vương tư tán chỉ cúi đầu, cũng không có ý muốn mở miệng.
Kiều Uyển thấy hai người này nín xuống lửa giận không nhịn được mà thở dài trong lòng. Các nà có thể không đồng lòng với hầu phủ nhưng nàng lại không thể không đồng lòng với Thái tử.
Đương kim thánh thượng lấy văn hiếu lễ nghĩa trị thiên hạ, công chúa Đức Khang có thể kiêu căng, không thèm để ý tới vị hoàng tẩu tương lai chưa được định hôn kỳ là nàng. Nhưng Kiều Uyển muốn trở thành một Đông Cung biết lễ nghĩa hay là một Thái Tử Phi, thì trong tương lai mỗi năm sẽ đều có người cười nhạo một lần quỳ gối này của nàng đây?
Kiều Uyển hiểu rõ, giờ khắc này nàng và công chúa Đức Khang đang đại diện chính là Đông Cung và cug Quỳnh Hoa. Không phải là công chúa Đức Khang ép huyện chủ Nha An quỳ xuống, mà là cung Quỳnh Hoa đang ép do quỳ gối.
Kiều Uyển không dám làm ra bất kỳ một hành động sai sót này, không nhịn được cắn chặt răng, càng thêm khó xử.
Thậm chí nàng còn nghĩ ở trong lòng, nơi đây là đạo quan, nếu Tam Thanh có linh cầu giải cứu trận thế lửa xém lông mày này!
Công chúa Đức Khang cười lạnh một tiếng, vung roi: "Huyện chủ Nhu An, còn không quỳ xuống tạ tội là muốn bản công chúa động thủ với ngươi sao?"
Lúc này lại nghe từ bên ngoài viện có một tiếng cười sảng khoái, có người vỗ tay nói: "Đức Khang muội muội, muội có uy phong thật là lớn đó."
Lúc tiếng nói chuyện vang lên, bên ngoài viện có một vị thiếu niên đi vào. Hắn mặc một bộ thường phục bạch nguyệt, khuôn mặt non nớt có vài phần tương tự với Thái tử, đúng là Thất hoàng tử Vinh Nặc.
Mà đi theo phía sau người hắn là một người mặc y phục màu xanh, chính là lão tam của phủ Tuyên Ninh Hầu, huynh trưởng cùng một bào thai của Kiều Uyển, Kiều Diễm.
Thất hoàng tử trên về phía gương mặt công chúa Đức Khang đang lộ ra vẻ không cam lòng, cười nói: "Không nghĩ tới Đức Khang muội muội lại để ý lễ nghi như thế, sao bây giờ thấy huynh trường lại còn chưa hành lễ?"
Công chúa Đức Khang tuy rằng bị bắt gặp lúc đang tác oai tác quái nhưng hiện tại khai thế đã mất, nàng ta cũng cực kỳ thức thời, thành thật hành lễ: "Thất ca."
"Sao lại không tình nguyện mà hành lễ với Thất ca như thế?" Thất hoàng tử cười hì hì nói, tầm mắt của hắn đảo qua mọi người ở đây, trên mặt Vương tư tán khựng lại vài giây, "Quý phi nương nương mà biết e là lại muốn mời cho muội một chưởng quản ở Thượng Nghi Cục đó."
Công chúa Đức Khang nghe thế ngay lập tức mày liễu dựng ngược, nhưng nàng ta cuối cùng cũng không dám phát hỏa, hành lễ một lần nữa: "Thỉnh an Thất ca."
Mọi người trong viện cũng hành lễ: "Bái kiến Thất hoàng tử."
Thất hoàng tử thoạt nhìn cũng không quá thích những trường hợp thế này, nhíu mày phất tay nói: "Được rồi, nên làm cái gì thì làm cái đó đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!