Ma ma cung Trường Xuân ban cho họ Lý, là người ngày trước của cung Trường Xuân. Khi bà ấy còn bé, vì chiến loạn nên ngoài cung không còn người nhà liền vào cung làm tới lúc đầu bạc. Lý ma ma tuy không hầu hạ thân cận Thái hậu nhưng cũng đã ở cung Trường Xuân phụng dưỡng gần 20 năm.
Mà nữ quan cung Quần Ngọc ban cho họ Vương, là người quản lý Thượng Nghi Cục. Hành động này của vị Quý phi nương nương nhìn qua có vẻ hợp tình hợp lý nhưng thời gian tứ hôn cho Đông Cung đã qua từ lâu, nữa quan này lại được ban xuống cùng ngày với ngày cung Trường Xuân ban ban, không nhịn được khiến người khác phải suy nghĩ nhiều.
Hiện tại trong cung có ba vị phi, khác với tiền triều phong là tam phi Thục, Hiền, Đức mà đại nghiệp lại đặt ba phi là Hoa, Huệ và Lệ. Sau khi Trung cung bỏ trống thì thiên tử phong Hoa Phi lên làm Quý phi, vị trí đứng phía trên hai vị phi còn lại, quản lý hậu cung.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiếp trước Kiều Uyển có từng gặp qua vị Quý phi nương nương này trong cung yến, cái phong tư đó đảm đương được bốn chữ quốc sắc thiên hương, nùng diễm điệt lệ đến cực kỳ. Cho dù chỉ là liếc mắt từ xa mà nhìn một cái cũng khiến cho người ta quên hết mọi lễ nghĩa.
Quý phi nương nương vào cung đã nhiều năm, từng sinh hạ Ngũ hoàng tử. Đáng tiếc Ngũ hoàng tử còn chưa tròn 3 tuổi đã chết yểu, từ đó về sau vị quý phi này không còn cách nào có con nối dõi nữa.
Kiều Uyển đã từng nghe qua đời đồn trong cung, đương kim thánh thượng từng muốn Bát hoàng tử của An tần đưa qua cho Quần Ngọc Cung làm con thừa tự, nhưng quý phi nương nương tự hiểu không muốn chia rẽ mẫu tử An tần nên mong bệ hạ thành toàn cho tâm của từ mẫu hai người họ.
Kiếp trước cho đến tận lúc tân đế đăng cơ, quý phi nương nương tự xin tới Ngọc Thanh Quan tu hành, đúng là cả đời duối gối không hề có con cái.
Dựa theo ký ức kiếp trước, Kiều Uyển chỉ cảm thấy vị quý phi này không hề có tâm tư tranh đấu. Dưới gối bà ta không có con, cũng không có mối quan hệ tốt nào với vị hoàng tử nào. Không chỉ không đặt chân vào cuộc tranh đấu đoạt đích mà sau đó khi mọi thứ kết thúc cũng tự xin xuất gia tu hành.
Nhưng hôm nay nhìn lại xem ra, bà ta hình như cũng không quá ưa Đông Cung?
Có thể hình dung Lý ma ma là người cực kỳ nghiêm túc, ánh mắt bình tĩnh. Tóc bà ấy được búi gọn lên cực kỳ hợp quy củ, nhưng đã có thể nhìn thấy hơi phớt trắng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vương tư tán là nữ quan của Thượng Nghi Cục, tuổi không cao, vài năm sau sẽ được rời khỏi cung. Nàng ta có một khuôn mặt hạnh, mặt lộ ra ý cười, nhìn qua cực kỳ thân thiết.
Lần đầu gặp mặt, Kiều Uyển cũng không muốn nhiều lời, chỉ ngoan ngoãn vấn an hành lễ bên người Tiêu thị.
Tiêu thị lại nói thẳng trong phủ tạm thời chỉ có một viện, hỏi hai vị có đồng ý cùng ở hay không.
Kiều Uyển bị lời này của mẫu thân kinh sợ, nhưng trên mặt nàng làm ra biểu cảm mỉm cười, cũng không mở miệng.
Lý ma ma nói: "Nô tỳ là do cung Trường Xuân ban cho để chăm sóc huyện chủ, nhận tâm tư gửi gắm của Thái hậu, sau dám bắt bẻ người trong phủ?"
Vương tư tán không nói gì mỉm cười, thần sắc vẫn như thường, cũng nói: "Phụng ý chỉ của Quý phi nương nương mà tới, chức trách khắp nơi, không dám bắt bẻ."
Tiêu thị sai đại nha hoàn bên người cùng phụ nhân quản gia mang hai vị tới viện đáng lẽ chuẩn bị cho ma ma lễ nghi, thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh.
Kiều Uyển thấy hai người đi rồi mới khẽ hỏi: "Mẫu thân, người có biết quý phi nương nương có ý gì không?"
Tiêu thị sai người đổi một chén trà mới, rồi mới nói: "Ta chưa bao giờ nghe nói quý phi nương nương có mâu thuẫn gì với cung Trường Xuân hay Đông Cung, cũng không nàng ta có ý gì, cứ để từ từ quan sát xem sao."
Kiều Uyển trầm ngâm một lát, lại hỏi: "Hành động hôm nay của mẫu thân không sợ đắc tội cả hai người họ sao?"
Tiêu thị khẽ mỉm cười: "Thái hậu nương nương có quan hệ thân thiết với phủ ta, ngày nào đó muốn báo cáo tình hình cho cung Trường Xuân cũng không sao, dù sao cũng không quan trọng. Mà Vương tư tán là nữ quan của Thượng nghi cục, vốn là làm việc theo phép công. Bây giờ quý phi nương nương nếu đã cử tới thì vốn là có ý của nàng ta, có gì mà đắc tội cơ chứ?"
Kiều Uyển gật đầu: "Mẫu thân để hai người bọn họ ở trong cùng một viện chính vì có thể ngồi một chỗ đỡ mệt?"
Chính như lời Tiêu thị nói, Lý ma ma tuy do Thái hậu nương nương ban cho nhưng lại không quen thuộc với người trong hầu phủ, không biết nhân phẩm của người này. Mà Vương tư tán do quý phi nương nương đưa tới càng không thể biết được ý đồ hơn.
Bây giờ để hai người họ ở cùng một chỗ, sớm chiều cùng nhau, cũng dễ cho hầu phủ đánh giá đạo đổi nhân xử thế của hai người họ.
Tiêu thị cũng không trả lời lời của nàng, chỉ là đẩy qua một chén trà: "Đây là trà tiến cống mùa xuân, con nếm thử xem."
**
Thẩm Hàm đã rất lâu không đánh son phấn trang điểm, nàng ta gần đây thường làm bạn với nồi nấu thuốc, trên người luôn không hết được hương vị cay đắng đó.
"Tiểu thư, đã tới giờ rồi, nên đổ nước thuốc đầu ra rồi." có ma ma ở một bên nhắc nhở đánh gãy suy nghĩ vẩn vơ của Thẩm Hàm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!