Chương 16: (Vô Đề)

Thái tử mặc thường phục màu xanh lá, tuấn mi tu mục, đứng dưới cánh cửa.

Kiều Uyển ngây ngốc mà đứng im như cũ, chỉ cảm thấy hẳn là lần gặp mặt tệ hại nhất, lập tức khuôn mặt như lửa đốt.

Công chúa Gia Ninh hành lễ với huynh trường, thấy Kiều Uyển còn đang ngốc ở đó không nhịn được có chút sợ hãi sau khi làm chuyện xấu. Nàng ấy kéo ống tay áo của Kiều Uyển: "Loan Loan? Tẩu tẩu?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lúc này Kiều Uyển chỉ muốn lùi lại một bước xoay người rời đi, cảm thấy cực kỳ hổ thẹn khó mà thực hiện, thế mà nhất thời quên luôn hành lễ với Thái tử.

Kiều Uyển cố gắng tính toán những chuyện thay đổi tới nay, cẩn thận cân nhắc, sau khi tứ hôn nàng hình như nhất thời càng kiêu ngạo. Nhưng hôm nay ở trước mặt Thái tử, lại bị công chúa dùng hai câu chọc ghẹo mà cũng không chịu được một kích như thế, công chúa Gia Ninh nói không sai, thứ không thể tin chính là bản thân nàng.

"Loan Loan, ta dọa nàng sợ rồi sao?" Thái tử đi về phía trước một bước ôn nhu nói.

Nhất thời, Kiều Uyển tỉnh táo lại, nàng vội vàng cúi đầu hành lễ nói: "Tham kiến Điện hạ, thứ cho Nhu An vô lễ."

Vinh Kham cười lắc đầu với muội muội, lại nói với Kiều Uyển: "Là do Khiêm Khiêm bướng bỉnh, đứng lên đi."

Công chúa Gia Ninh vội vàng tiến tới đỡ tỷ muội tốt dậy, xin khoan dung: "Loan Loan. Vừa rồi là ta nhất thời nảy ra ý muốn trêu đùa ngươi một chút, ngươi đừng nóng giận."

Kiều Uyển nói: "Không trách công chúa, cũng là do ta suy nghĩ không chu toàn."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Công chúa Gia Ninh chân tay bắt đầu có chút luống cuống, Kiều Uyển kéo tay nàng ấy lại nói: "Thật sự không có gì đâu, chỉ là ta nghĩ đến việc làm lần này quả thật có chút càn rỡ, là công chúa đã thức tỉnh ta."

Công chúa Gia Ninh nghe nàng nói thế, ngay thẳng mà nói: "Loan Loan không cần lo lắng, Thái tử ca ca đương nhiên đã dọn sạch sẽ cung nhân mới có thể gặp ngươi ở chỗ này."

Vinh Kham đưa ánh mắt ra hiệu cho nàng ấy, công chúa Gia Ninh cũng chớp chớp mắt, cáo lui trước.

**

Lúc này ở đây chỉ còn lại hai người Kiều Uyển và Thái tử.

Vinh Kham hạ lễ với Kiều Uyển nói: "Nhu An, ngày hội hoa hôm đó vẫn chưa nói rõ ràng, mấy hôm nay đã liên lụy nàng rất nhiều."

Kiều Uyển vội vàng tránh đi, chỉ nói: "Điện hạ cần gì phải làm thế này, Nhu An không dám nhận!"

Vinh Kham lại nghiêm túc nói: "Loan Loan, nàng và ta quen biết từ lúc còn bé, bình thường Khiên Khiêm ít nhiều cũng có nàng cùng bày tỏ tình cảm. Bây giờ ta cũng không muốn lừa gạt nàng, mối hôn sự và nàng và ta là do ta cầu phụ thân mà có."

Kiều Uyển ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn về phía Thái tử. Vinh Kham lớn hơn nàng một tuổi, từ nhỏ khi quen biết ở cung Trường Xuân tới nay đúng là phải hơn mười năm. Chỉ là sau khi Thái tử nhập học thì mới không ở cùng một chỗ, hai người rất ít khi gặp nhau.

Thái tử cũng nhìn về phía nàng, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt đều trong suốt, không hề có chút tình ý lưu luyến nào.

"Ta đã gần nhược quán nhưng vẫn chưa có hôn ước." Vinh Kham nói: "Là ý bản thân ta, tự mình xin ý chỉ tứ hôn, liên lụy tới hầu phủ."

Kiều Uyển biết một câu liên lụy này là muốn chỉ chuyển gì. Bây giờ từ cung Trường Xuân tới trên dưới cả phủ hoàn toàn đã tiếp nhận cái vận mệnh này nhưng Kiều Uyển vẫn không nhịn được hỏi: "Điện hạ, vì sao lại là phủ Tuyên Ninh Hầu?"

Hôm nay Vinh Kham dường như là vì muốn nói tới việc này, nói thẳng: "Nàng và ta sau khi kết thành phu thê, một tổn câu tổn, nhất vinh câu vinh, mọi việc ta làm sẽ không giấu diếm nàng. Mẫu thân từ lúc ta còn nhỏ đã qua đời, những năm gần đây, phụ thân và tổ mẫu vì hôn sự của ta mà không hợp ý nhau…."

Vinh Kham ngừng lại, đột nhiên hỏi: "Nàng đã từng đọc sử sách chưa?"

"Lúc học vỡ lòng cùng huynh trưởng có đọc qua."

Vinh Kham gật đầu: "Vậy cũng biết tới hai chữ kết đảng chứ?"

Trong lòng Kiều Uyển kinh sợ, phút chốc cả người lại cảm thấy sợ là hai chữ này lần nữa cách bản thân gần thêm một lần nữa.

Vinh Kham nói: "Phụ thân và tổ mẫu chọn lựa đều là nữ nhi trong phủ sĩ lâm nhưng từ lúc tổ phụ mở trường học tới nay, sư đồ, cùng khoa cùng giới, đảng phái gia phong ngày càng lớn mạnh, Phụ thân chưa có để tâm tới chuyện đó nhưng ta không muốn liên lụy tới Đông Cung, như vậy thì Tuyên Ninh Hầu phủ đã buông gươm giáo nhiều năm cũng xem như là một lựa chọn tốt."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!