Lần tiến cung này của Kiều Uyển vẫn là vào ngày hội hoa, hiện tại đã qua lễ Thượng tị. Ngày này trước đó vẫn còn giống như mới hôm qua, nay đã là một hoàn cảnh khác.
Tiêu thị thất nữ nhi nhà mình đang ngây người, cho là nàng cảm thấy bất an, xoa tay nàng nói: "Có ta ở đây, con cứ yên tâm đi."
Kiều Uyển lấy lại tinh thần, chỉ cười nói: "Mẫu thân chớ trách cứ, con đang ngắm cảnh xuân mà thôi."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đến gần cửa cung, kiệu dừng lại đi bộ. Kiều Uyển tự hiểu rõ mọi chuyện đã có người thầm quyết định, ở trong dịch đình không dám đi nhiều thêm một bước, không dám liếc mắt nhìn loạn xung quanh một cái.
Hôm nay nàng đi trên một con đường thật dài ở trong cung, ngẩng đầu là một mảnh trời quang mùa xuân chật hẹp. đây là đường tắt đi tới chỗ nghỉ của nàng ở trong cung, nhưng đây là lần đầu tiên nàng cảm nhận được bản thân đang đi thật sâu vào trong cung uyển.
**
Trong cung Trường Xuân hôm nay có rất nhiều khóm hoa hồng, vừa bước vào cung chỉ cảm thấy làm gió mang hương thơm bao phủ cả người.
Công chúa Gia Ninh đã sớm nhóm chân chờ mong nhưng lúc thấy Tiêu thị đi vào điện vẫn đào ra được chút cốt cách của một công chúa, hành lễ xong liền gắp gáp không chờ nổi mà nói: "Loan Loan, ngươi đã tới rồi!"
Kiều Uyển ở trước mặt mẫu thân thật sự rất đoan trang, nàng nhỏ giọng nói: "Ngươi chờ ta một lát nữa rồi ôn chuyện, ta còn chưa hành lễ Thái hậu nương nương đâu."
Bát Bảo cô cô đứng một bên nghe thấy lời này xong, hòa khí nói: "Ngày xuân mưa nhiều, mấy ngày nay Thái hậu nương nương đều cảm thấy ẩm ướt mệt mỏi. Hai ngày nay có vẻ con tốt lên một chút liền nghĩ muốn sớm nhìn thấy phu nhân cùng huyện chủ đó."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiêu thị và Kiều Uyển nói: "Đã nhận được hậu ái của Thái hậu nương nương rồi."
Sau khu cung nhân dẫn người vào trong viện, chỉ thấy lọ huân hương tứ giác trong điện đã được đốt lên, cảm giác như xua tan đi cái ẩm ướt của mùa xuân. Huân hương đốt lên không châm hương, hương hoa ngoài điện ẩn ẩn tiến vào trong điện.
Kiều Thái hậu nghiêng người ngồi trên giường, nửa con mắt hơi khéo lại, đúng là có tinh thần có chút mệt mỏi. Thấy các nàng đã tới, Thái hậu giơ tay để cung nhân đang bóp vai cho mình lui ra, trên mặt lộ ra ý cười: "Để cho các ngươi đợi lão nhân ta lâu rồi, ta đương nhiên phải trút giận thay cho Loan Loan trước đã."
Kiều Uyển biết đây là đang chỉ tới chuyện của phu nhân phủ Khang Bình Bá, mẫu tử hai người vội vàng đáp không dám, hành đại lễ.
Sau khi Thái hậu cho người ban ghế, Thường Hỉ công công cùng Bát Bảo cô cô tự mình dâng trái cây cùng điểm tâm lên, rót trà thơm. Công chúa Gia Ninh ngồi ở đầu bên kia của Thái hậu, đôi mắt trông mong mà nhìn, hình như đang có muôn vàn chuyện muốn nói với Kiều Uyển.
Trong điện nhất thời yên tĩnh, Thái hậu bưng chén trà lên sau đó lại buông xuống, cuối cùng là than thở một tiếng, cười khổ nói: "Muốn lão thân ta nói như thế nào đây, cũng không biết nên nói như thế nào….."
Mẫu tử hai người đứng dậy lại hành lễ một lần nữa: "Khiến cho Thái hậu nương nương lo lắng rồi."
Kiều Thái hậu ngồi trên trường kỷ, tự mình mình đỡ các nàng lên: "Ta đã hỏi qua Kham Nhi, hắn chỉ nói là luyến mộ Loan Loan, cầu ta thành toàn…."
Kiều Uyển kinh ngạc, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cô tổ mẫu, chỉ là không tiếng động mà lắc đầu.
Thái hậu vỗ tay nàng, âm thanh nhàn nhạt nói: "Đừng sợ, ta hiểu con. Ta chỉ là không hiểu được suy nghĩ của Thái tử, cũng không biết tâm tư của thiên tử."
Kiều Uyển biết nỗi khổ tâm của Thái hậu, có lẽ ý chỉ tứ hôn này Thái hậu cũng không biết nên thúc đẩy như thế nào. Điều duy nhất có thể nhận ra đó chính là hy vọng khởi phục của phủ Tuyên Ninh Hầu coi như không còn hy vọng.
Tiêu thị cười nói: "Sau khi nhận được ban hôn ở trong cung, chỉ là bây giờ Loan Loan còn chưa cập kê, cũng còn rất nhiều việc vặt cần phải xử lý. Thần phụ muốn chính là hiện tại bắt đầu chuẩn bị đồng loạt, đợi sau khi cập kê để Thánh Thượng ban cho hôn kỳ, cũng không đến mức chân tay luống cuống. Có điều còn rất nhiều quy củ lễ nghi cần học nên muốn Thái hậu nương nương ban cho một ma ma dạy lễ nghi mới được."
Lời nói của Tiêu thị như một dòng mắt ấm lặng lẽ dẫn tới, không khí trong diện cũng tùy thời mà biến đổi theo, Thái hậu chỉ vỗ tay bà, nở nụ cười: "Đúng thế, mọi chuyện nên được chuẩn bị ngay từ bây giờ. Mấy năm nay vì Loan Loan luôn khiêm tốn nên ta đều giữ lại rất nhiều những trang sức lụa là nhưng mà là chuyện chọn ma ma dạy lễ nghi ta còn muốn nghĩ lại đã."
Tiêu thị nói: "Trong cung Trường Xuân đều là lão nhân bên người Thái hậu nương nương, bất luận là vị ma ma nào được ban tới phủ thì đều là vinh hạnh chờ đợi, ý định là muốn dưỡng già. Mấy ngày nay Loan Loan không dám tùy ý ra khỏi cửa chỉ sợ rằng có va chạm gì đó khiến cho trong cung không vui vẻ. Ví như ngày hôm trước đi bái kiếm ở phủ Chu Hoàng Hậu, lão thái quân cực kỳ từ ái, thế nhưng lại chịu được sự xấu tính của Loan Loan."
Nhắc tới Ngô lão thái quân Chu phủ, ý cười trên cười Kiều Thái hậu càng dãn ra: "Bà ấy ấy à…. Lúc còn nhỏ cũng là một người bướng bỉnh, vài ngày trước bà ấy còn đưa sổ con tới nhưng lại nói Loan Loan có rất văn nhã, bình tĩnh biết thấu hiểu."
Kiều Uyển cũng cười nói: "Trước đó vài ngày quả thật nhận được chiếu cố của lão thái quân, chỉ tiếc rằng con cũng không dám tùy ý đi thăm, quấy rầy thanh tịnh của lão nhân gia."
Kiều Thái hậu uống một ngụm trà, lúc này trong lòng đã thoải mái hơn rất nhiều, chỉ chỉ nàng nói: "Con đó, bị ủy khuất cũng không nói cho lão thân ta biết."
Nhất thời Kiều Uyển cũng không biết Thái hậu nói tới chuyện nào, dứt khoát im lặng xin khoan xung: "Loan Loan cũng không có chuyện gì ủy khuất mà."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!