Chương 64: (Vô Đề)

Hòa Lâm là một người thần bí. Ngoại trừ mấy cấp dưới có thể tin được ở trong tập đoàn, hầu như không có ai biết được thân phận thật sự của cô. Thậm chí ngay cả Lý Lực cũng chưa từng gặp mặt cô, huống chi là Mục Nham. Nhưng có con dấu nhắc nhở, Hòa Lâm không thể có khả năng tới thành phố A dễ dàng như trước nữa. Ở dưới tình huống chưa xác định được sự an toàn của Lợi Kiếm, Mục Nham không thể làm bậy được.

Tình hình phát triển đến giai đoạn bây giờ, bản thân Tiêu Dận cũng có thể gặp nguy hiểm. Mục Nham liền xin chỉ thị của Hạ Hoành, chuẩn bị hủy bỏ "lời mời" đối với Tiêu Dận, mà sẽ chính thức bắt giữ anh. Đương nhiên biểu hiện giả dối này cũng chỉ muốn truyền đi một tin tức sai lệch cho Hòa Lâm. Hạ Hoành không có dị nghị, chỉ thị của Mục Nham về thời gian và tuyến đường tới bắt Tiêu Dận cũng đã được truyền ra bên ngoài.

Quả nhiên tin tức mới truyền đi, bốn giờ sau liền tới tai của Thẩm Minh Tất.

Trong điện thoại, giọng của Lý Lực lạnh lùng nói, "Ba giờ chiều ngày mai Tiêu Dận sẽ được bốn cảnh sát hộ tống từ đường Bắc Kinh đi qua đường Tam Hợp rồi tới trại tạm giam mới mở của nhà nước. Cậu sắp xếp một chút, rồi đi cứu người đi!"

"Tôi sẽ sắp xếp!" Thẩm Minh Tất đang chờ cơ hội này. Cho dù chưa từng gặp mặt Lý Lực, thậm chí còn không biết đối phương là ai, nhưng dù sao cũng là người của tập đoàn, còn nữa đây cũng không phải là lần đầu nhận được thông tin từ anh ta, cho nên đối với lời nói của anh ta Thẩm Minh Tất rất tin tưởng, không chút nghi ngờ.

Cuối cùng Lý Lực còn nói, "Tới điểm an toàn, nhớ mang theo Hạ Hi!"

Bắt Hạ Hi quả thật rất cần thiết. Lảo Quỹ đích thân tới thành phố A, muốn chứng minh tình hình rất nghiêm trọng, không ai có thể bảo đảm mọi chuyện sẽ không có sai sót, bắt con gái của cục trưởng cục công an mang theo đơn giản chỉ là muốn có một lá bùa hộ mệnh. Nhưng làm sao để bắt cô ấy đây? So với tâm tư kín đáo của Tiêu Dận, Thẩm Minh Tất không thể xưng mình là người tính toán tỉ mỉ, nhưng anh vẫn biết cho dù giao tình của Hạ Hi và Tiêu Dận có sâu cỡ nào, thì thận phận của cô cũng đang đối lập với bọn họ. Dù thế nào cô cũng sẽ không giúp bọn họ cướp người. Mà một khi bọn họ cướp Tiêu Dận thì cũng đồng thời tạo sóng to gió lớn ở thành phố A, muốn tìm cơ hội xuống tay với Hạ Hi chắc chắn sẽ rất khó, như vậy thì…

Thẩm Minh Tất suy nghĩ, Hạ Hi đã bị ép từ chức, Tiêu Dận bị chuyển đi chưa chắc cô đã biết chuyện, không bằng cứ thông qua miệng anh tiết lộ tin này cho cô, tin chắc rằng cô sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Chỉ cần cô có mặt tại hiện trường, anh mới có thể dễ dàng bắt cô đi. Đã như vậy thì anh lấy điện thoại ra gọi cho Hạ Hi chứng thực chuyện Tiêu Dận bị chuyển đi, Hạ Hi cũng thuận lợi hoàn thành một nhiệm vụ khác mà Mục Nham giao cho cô.

Trong điện thoại Hạ Hi nói với Mục Nham, "Tin tức đã truyền tới tai của Thẩm Minh Tất."

So với dự đoán còn nhanh hơn! Đứng ở trước cửa sổ, vẻ mặt của Mục Nham rất nghiêm.

Hiểu được tâm tư của anh, Hạ Hi hỏi, "Tiếp theo nên làm thế nào?"

Mục Nham chỉ trả lời đúng bốn chữ, "Thanh lý môn hộ!"

Thanh lý môn hộ! Ngoại trừ cách này ra, đối mặt với nội gián ở trong cục cảnh sát, còn có cách nào tốt hơn đây?

Ngồi ở trên sô pha trong phòng khách, Hạ Hi bắt đầu suy nghĩ ngày mai nên ứng phó như thế nào. Dường như cảm thấy không khí rất khẩn trương, Hắc Hầu Tử nằm sấp đàng hoàng ở bên cạnh, yên tĩnh cùng chủ nhân của nó tĩnh tâm suy nghĩ.

Không biết qua bao lâu, ở bên ngoài vang lên âm thanh chìa khóa mở cửa. Cô chợt cảnh giác quay người lại, khi Hắc Hầu Tử vểnh tai lên, Hạ Hi theo bản năng lấy cây súng được đặt ở dưới gối ôm, lúc viên đạn lên nòng, họng súng cũng đã nhắm ngay ngưỡng cửa.

Động tác của cô nhanh, phản xạ có điều kiện này làm cho người tới phải nhăn mày.

Đi qua đè lại cây súng của Hạ Hi, Lệ Hành sờ mặt cô, "Em đã quá khẩn trương rồi đấy."

Không nghĩ người tới sẽ là Lệ Hành. Một giây sau đó Hạ Hi liền bổ nhào lên người anh.

Khi cái gáy nhỏ của cô nép lên ngực anh, Lệ Hành dịu dàng an ủi, "Đừng sợ, có anh ở đây."

Cánh tay cô ôm chặt lấy eo của anh, Hạ Hi thấp giọng hỏi anh, "Có phải anh sẽ đi liền không?"

Khi Hạ Hi biết được chuyện những người có liên quan tới tập đoàn buôn ma túy, Mục Nham và Tiêu Dận ở chỗ Hạ Hoành, rốt cuộc Hình Cảnh Quốc Tế đã tìm được Lợi Kiếm. Nhưng chuyện làm cho người ta bất ngờ đó là ngay khi bọn họ đang tìm cách nhanh nhất để cứu người ra, thì Hòa Lâm lại cam chịu chi ra một số tiền lớn thuê người nhà binh trông coi Lợi Kiếm, lại còn thay đổi vị trí suốt mấy đêm liền.

Thời gian bây giờ rất gấp, vì muốn phá tan hết mọi phát triển, sắp xếp, và vây bắt Hòa Lâm trước, nên quân đội lên kế hoạch lấy máy bay muốn đưa Lệ Hành ra nước ngoài, gia nhập vào hành động cứu viện của Lợi Kiếm.

Ôm Hạ Hi đặt lên đùi mình, Lệ Hành cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt rất dịu dàng, "Ba giờ sáng sẽ đi."

Hạ Hi ôm cổ anh, "Nhớ trở về sớm nhé anh!" Bây giờ người đang rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm là đồng đội vào sinh ra tử với anh, nên cô không thể ngăn cản bước chân của anh.

Trán đụng vào nhau, giọng nói trầm thấp của Lệ Hành vang lên, "Trong vòng ba ngày!" Lộ trình đi đi về về chỉ có hai mươi mấy tiếng, muốn cứu người trong vòng ba ngày rồi về gấp là một chuyện rất khó. Nhưng bây giờ là thời gian cấp bách, hơn nữa người phụ nữ mà mình yêu đang lấy thân mình dấn vào chỗ nguy hiểm, Lệ Hành đã tự ra lệnh cho mình phải liều mạng.

Đột nhiên Hạ Hi nghẹn ngào, "Anh nhớ phải cẩn thận, đừng để bị thương!" Sau đó cô hơi cúi người xuống, dịu dàng hôn qua xương quai xanh của anh, rồi xuống cổ, chậm chạp, trằn trọc dời tới đôi môi mềm mại và ấm áp của anh…

Nụ hôn của mình mềm nhẹ như lông chim, tim của Lệ Hành cũng đã mềm như vải bông. Ôm lấy thắt lưng mảnh khảnh của cô, anh hôn trả lại cô sâu hơn. Sau đó anh cũng không thể kiểm soát được mình, khóe mắt của Hạ Hi trào ra chất lỏng trong suốt, thấm ướt má của cả hai và – tim.

Một giọt nước mắt, tràn ra không hề che giấu đi tình yêu của mình.

Nhưng bọn họ là quân nhân, là cảnh sát, ở trên vai họ mang theo sứ mệnh đặc biệt nặng nề. Chuyện hi sinh là chuyện mà họ phải chấp nhận.

Không muốn dùng ngôn ngữ để an ủi, mà cũng không cần thiết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!