Từ Hành Chi lảo đảo đi về phòng, sau khi vào trong vì không nhìn rõ đồ đạc suýt thì đụng đổ bình gốm xuống đất.
Từ Hành Chi đỡ lấy thân bình, hình ảnh trước mắt Từ Hành Chi dần nối liền với nhau.
Nhưng dường như đã quen với việc choáng váng thế này, lần này Từ Hành Chi không ngất xỉu.
Từ Hành Chi tựa sát vào tường, th ở dốc dữ dội, từng đợt sương mù dày đặc lướt qua trước mắt y, sau khi cuồn cuộn dạt dào thì hiện ra khung cảnh trong lành và tươi sáng.
Một con phố được cơn mưa mùa thu gột rửa xuất hiện trước mắt y.
Quán trà nằm bên rìa phố, nhìn khung cảnh đèn hoa màu mè rực rỡ, chắc là một kỹ viện. Trong thanh lâu có cô gái đang đánh một bài ca buồn bằng đàn tỳ bà, hòa với tiếng mưa thu róc rách, thật thê lương.
Rất ít người đi lại trên đường, chỉ có một bó cải thảo trắng lăn giữa đường.
Một ông lão điếc bán kẹo hồ lô ngồi xổm dưới mái hiên quán trà trú mưa, bên cạnh là gậy rơm cắm đầy kẹo hồ lô xinh xắn không bán được.
Người làm trong quán trà đi ra cửa đuổi ông ấy đi: "Đi đi, không thấy ở đây có quý nhân sao? Đụng phải quý nhân, phúc phận kiếp sau của ngươi sẽ bay biến hết đấy."
Ông lão không nghe thấy hắn nói gì, chỉ biết hắn đang đuổi mình đi, ông đứng dậy muốn chạy như đã quen với việc này.
Từ Hành Chi ngồi sát cửa sổ nhìn thấy cảnh ấy qua song cửa sổ, khóe môi hơi nhếch lên, cất tiếng chào: "Chủ quán, ta muốn mời lão tiên sinh kia vào đây uống chén trà. Giúp đỡ chút."
Dứt lời, y bỏ một xâu tiền lên bàn, tiếng va chạm leng keng khiến tên người làm nghe mà sáng mắt lên.
Hắn vội vàng lao ra màn mưa, kéo ông lão kia dậy, khua tay một lúc lâu mới cúi đầu khom lưng đỡ ông cụ vào trong quán.
Cửu Chi Đăng ngồi chung bàn với Từ Hành Chi lấy chén của mình rót một chén trà, lặng lẽ bưng cho ông lão, lấy thêm lương khô được bọc bằng lá sen non trong lòng ra, đưa cho ông lão.
Ông lão liên tục nói cảm ơn nhưng hắn ta không có biểu cảm gì cả, chỉ gật đầu nhẹ rồi đứng dậy quay về bàn.
Từ Hành Chi đang nói chuyện gì đó với Mạnh Trọng Quang, thấy Cửu Chi Đăng quay lại thì kéo hắn ta ngồi xuống chỉ qua bên bên đối diện, hỏi: "Hai người nghe thử, cô nương kia gảy đàn tỳ bà hay không?"
Cửu Chi Đăng lạnh nhạt: "Cũng hay."
Mạnh Trọng Quang ngồi cạnh mắt đong đầy ý cười nhìn Từ Hành Chi: "Không bằng sư huynh."
Cửu Chi Đăng nhìn Mạnh Trọng Quang, không nói gì.
Từ Hành Chi lấy một tấm ngân phiếu trong lòng bàn tay ra như ảo thuật: "Đợi chuyện này xong xuôi, sư huynh dẫn các ngươi đi chơi một chuyến nhé?"
Cửu Chi Đăng bỗng đỏ mặt, mím môi lắc đầu: "Sư huynh, đó là nơi trăng hoa, không thể..."
Mạnh Trọng Quang lại chống cằm, cười vô tâm ngắt lời Cửu Chi Đăng: "Được ạ, ở bên cạnh sư huynh, dù đi đâu Trọng Quang cũng thấy vui."
Thiếu nữ ngồi cùng bàn bọn họ ho nhẹ một tiếng, lúm đồng tiền mang nét trách giận: "Sư huynh."
Thiếu nữ mặc trang phục của Phong Lăng Sơn, rất xinh đẹp, cả gương mặt không có tỳ vết nào, da trắng như tuyết, tóc đen nhánh, sinh động như mỹ nhân điêu khắc. Có được may mắn đầu thai thành người con gái thế này khó mà không yếu ớt, đương nhiên thiếu nữ cũng không ngoại lệ, dáng vẻ lanh lợi khó tránh khỏi có thêm phần hùng hổ dọa người: "Nghe giọng điệu này, chẳng lẽ sư huynh hay đi tới chỗ đó sao?"
Từ Hành Chi chưa lên tiếng, Chu Bắc Nam ngồi cạnh đã chen ngang: "Đừng nghe hắn nói linh tinh. Hắn không có gan vào mấy nơi hát kịch kỹ viện đó đâu, kéo các ngươi theo chỉ để lấy thêm can đảm thôi."
Từ Hành Chi: "Bớt phá hỏng thanh danh của ta trước mặt sư đệ, sư muội ta."
Chu Bắc Nam không thèm nhìn hắn, nói với thiếu nữ: "Lần trước ta và Từ sư huynh của muội tới núi Thủ Dương truy bắt quỷ tu lưu vong, sau khi xong chuyện, hắn nói muốn dẫn ta tới mấy nơi ăn chơi trăng hoa mở mang tầm mắt, nói cứ như hắn từng va chạm nhiều lắm vậy, ai ngờ bị cô nương người ta kéo dây lưng quần lại sợ, nói đừng đừng đừng thê tử nhà ta sắp sinh rồi, sau đó kéo ta chạy trối chết."
Từ Hành Chi: "Chu mập, ngươi muốn chết đúng không?"
Chu Bắc Nam không sợ hãi chút nào: "Ngươi nói xem đó có phải thật hay không."
Lúc này thiếu nữ mới giãn mặt ra, cười hì hì xoa gò má, xấu hổ với Từ Hành Chi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!