Hứa Mân đi ra, thấy một nam nhân đeo kính trẻ tuổi đang chờ ở cửa.
Lão sư giới thiệu với cô một chút: "Vị này là thư ký của viện trưởng, giáo sư Đỗ."
"Chào giáo sư Đỗ."
Hứa Mân vội khéo léo chào hỏi.
"Bạn học Hứa, chào em. Phó viện trưởng Đồng có chuyện cần tìm em, bây giờ em có rảnh không? Có tiện đi cùng tôi một chuyến không?" Thư ký Đỗ mỉm cười hỏi, thái độ vô cùng tốt.
Hứa Mân đành phải trở về thay quần áo, sau đó cùng thư ký Đỗ tới văn phòng của phó viện trưởng Đồng.
Văn phòng cách phòng học vũ đạo hơi xa. Thấy thư ký Đỗ nhiều lần muốn nói nhưng lại thôi, Hứa Mân chủ động nói: "Giáo sư Đỗ, phó viện trưởng Đồng tìm em là để nói về bài viết trên diễn đàn sao?"
Thư ký Đỗ liếc nhìn cô một cái, nói: "Đúng vậy."
Dừng một chút lại nói: "Oan cho em rồi."
Hứa Mân lắc đầu, hỏi vấn đề mình quan tâm nhất: "Mọi người có biết ai tra ra địa chỉ IP không?"
Ánh mắt của thư ký Đỗ hơi sáng lên, hỏi lại: "Người tra IP chắc là bạn em à? Yên tâm, chúng tôi không phải muốn truy cứu trách nhiệm. Diễn đàn trường học nhờ bên công nghệ giúp đỡ bảo trì, bạn em có thể công phá diễn đàn, tra được IP, còn khóa chặt bài đăng khiến nhân viên công tác cũng không xóa được, rõ ràng cậu ấy vô cùng lợi hại. Bên công nghệ rất cần người tài giỏi như vậy nên mới bảo chúng tôi hỏi một chút.
Hay cậu ấy đã là sinh viên công nghệ?"
Có lẽ anh ta cũng không có ác ý nhưng Hứa Mân cũng đã nghe ra, bọn họ còn chưa tìm ra ai là người tra địa chỉ IP, hơn nữa bọn họ còn rất muốn biết là ai làm.
Hứa Mân lắc đầu, vẻ mặt ngây thơ vô tội: "Nếu em có người bạn lợi hại như thế thì tốt rồi. Em đang muốn nói, nếu các thầy tra ra được, hãy nói với em một tiếng, em muốn cảm ơn người ta. Đây mới là ngày đầu khai giảng mà đã gặp phải loại chuyện này, nếu không có người đó giúp đỡ, em, em sẽ..."
Hứa Mân không nói được nữa, hốc mắt hơi phiếm hồng.
Thư ký Đỗ vội an ủi cô, nói nhất định sẽ tra ra chân tướng, sau đó trả lại trong sạch cho cô, vân vân... ngay sau đó lại nhanh chóng đổi chủ đề.
Hai người đi tới dưới lầu phòng làm việc của viện trưởng. Thư ký Đỗ ấn mở thang máy, vừa muốn đi vào thì nghe thấy sau lưng có người gọi: "Thư ký Đỗ."
Hứa Mân cũng quay đầu lại, tim đập loạn.
Có hai người đang đi về phía bọn họ.
Một ông lão hơi mập, tóc trắng phau, mặt mũi hiền lành, nhìn như Phật Di Lặc. Dường như ông ấy đi đứng không tiện lắm nên bên cạnh có một vị trung niên mặc tây phục đang dìu ông ấy.
Gương mặt của ông lão kia có hơi quen thuộc. Hôm qua Hứa Mân vừa xem hình của ông ấy — Kham Lý, giáo sư của Kim Mẫu.
"Kham lão, Hà sư huynh." Thư ký Đỗ vội chạy lên trước, dìu giúp.
Quả nhiên là Kham Lý!
Hứa Mân đột nhiên cảm thấy có lẽ vận may cũng tuân theo định luật bảo toàn. Ngày đầu khai giảng cô đã gặp phải chuyện bực mình như thế, sau đó coi như đền bù nên ông trời đã cho cô đụng phải Kham Lý, người đã khó gặp còn không thể đi ra ngoài.
"Kham lão, giáo sư Hà." Hứa Mân cũng đi qua, chào hỏi theo.
"Cô gái nhỏ này rất xinh đẹp nha! Xứng đáng là một vũ công." Kham Lý nhìn Hứa Mân một cái, cười nói: "Tôi thích sinh viên của các cậu, đi đâu trong trường cũng đều là cảnh đẹp ý vui, hôm nay coi như vận may không tệ."
Đoạn sau là nói với thư ký Đỗ.
Thư ký Đỗ vội nói: "Có thể gặp được ngài là may mắn của tôi và bạn học Hứa Mân."
Hứa Mân lập tức nói: "Đúng!"
"Cháu nói đúng cái gì?" Có lẽ thanh âm của cô quá vang dội, Kham Lý nhìn cô: "Cháu biết ta à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!