Chương 17: (Vô Đề)

Sáng sớm khi tỉnh lại, Hứa Mân phát hiện mình vẫn còn mặc quần áo hôm qua. Vì trèo tường nên bùn bẩn trên người cô đều dính hết lên chăn.

Bẩn muốn chết.

Hứa Mân ghét bỏ nhíu mày.

Sau đó, cô nhớ ra gì đó, nhanh chóng đứng lên đến cửa ra vào, lén lút quan sát.

Sau khi xác định trong phòng chỉ có một mình, cô mới cầm áo ngủ đi tắm.

Hiện tại, không còn chuyện gì có thể dời đi sự chú ý của cô nữa. Tối hôm qua cô không uống rượu nên những chuyện đã xảy ra, kể cả những tình huống nhỏ nhặt đều in rõ trong đầu cô.

Bây giờ, Hứa Mân vẫn nhớ rõ giọng điệu nhão nhoẹt của mình khi gọi Phó Thư Dạng là "anh Dạng", một tầng da gà cũng nổi lên.

Đúng là điên rồi! Đầu óc hỏng rồi sao?

Gọi cái quỷ gì chứ!

Lúc ấy, biểu cảm của Phó Thư Dạng như là... một lời khó nói hết.

Hứa Mân còn nhớ rõ, ngay cả ông anh lái xe cũng cười trộm một tiếng.

6

Còn hỏi nguyện vọng gì đó, thật đúng là ngu ngốc, trẻ con!

Trước kia, tửu lượng của Hứa Mân không tồi, chưa từng say, cô còn tự nhận tửu lượng của bản thân vô cùng tốt.

Hiện tại, cô mới hiểu sau khi say rượu mình sẽ thành cái dạng gì!

Trời ạ, xấu hổ chết mất thôi!

Nhưng đó vẫn chưa phải mất mặt nhất. Mất mặt nhất là sau khi hỏi xong, Phó Thư Dạng còn chưa kịp trả lời thì cô đã ngủ mất.

Những chuyện sau đó, cô thật sự không có chút ấn tượng nào.

Hiển nhiên là Phó Thư Dạng đã bế cô về nhà.

A a a a a... Hứa Mân im lặng kêu gào, liều mạng xông vào vòi sen.

Cũng may Phó Thư Dạng là một chính nhân quân tử. Nếu không, cô chết thế nào cũng không biết được.

Mất mặt chưa nói, còn ngu xuẩn.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, có lẽ cô còn chết sớm hơn cả nguyên chủ, biết kịch bản cũng vô dụng.

Hứa Mân tắm thật lâu mới đi ra ngoài, vừa đổi ga giường vừa thầm mắng mình.

Lúc thu dọn xong, đi ra cửa, Hứa Mân thấp giọng cầu nguyện: Trăm ngàn lần đừng đụng phải Phó Thư Dạng.

Lúc đi ngang qua cửa nhà Phó Thư Dạng, cô nhanh chóng tăng tốc nhưng cũng ngay lúc đó, cô nghe thấy một tiếng "kẽo kẹt". Cổng nhà anh mở ra.

Phó Thư Dạng cầm một túi văn kiện đi ra, dường như là phải ra ngoài.

Đây là vận khí thần tiên gì vậy chứ?

8

Trước đó muốn tìm anh, tìm thế nào cũng không được, bây giờ không muốn gặp thì lại lù lù ngay trước mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!