Chương 45: Cuối Cùng Rồi Sẽ Gặp Gỡ

Từ Hành Chi vững vàng nhìn chăm chú đệ tử Phong Lăng sơn kia, càng cảm thấy dường như đã qua mấy đời, khuôn mặt trước mắt xa lạ đến cực điểm, rồi lại cực kì quen thuộc.

Trong lúc nhất thời hắn thậm chí có loại ảo giác nước lạnh dội xuống sống lưng.

Mặt những người này dần dần tại trước mắt hắn thoáng hiện: Hắn từng đã dạy người này cầm kiếm, từng cùng cái người kia bơi lội, còn từng giáo huấn qua đệ tử kia từng vì niên thiếu ngông cuồng bắt nạt hậu bối...

Từ Hành Chi từ trước đến giờ tự xưng đã gặp qua thì không quên được, giỏi nhất nhớ mặt tên họ người, những người này báo ra tên giống như một phen đồng thời dùng chìa mở khóa, đem đại môn phủ bụi nhiều năm ầm ầm mở ra, vô số tên người ào ạt vọt tới, ở bên tai Từ Hành Chi tạo thành tầng tầng vang vọng.

—— Thời điểm chạng vạng tối, hắn cầm danh sách Phong Lăng điểm danh, từ người đầu tiên cho đến cái tên ba ngàn không trăm sáu mươi, muốn điểm hết chung quy phải tiêu hao cả canh giờ.

Từ Hành Chi lười biếng, tùy tiện rút ra tên một trăm người, coi như đại công cáo thành.

—— Nửa đêm, hắn có lúc theo lệnh của Nghiễm Phủ quân, canh giữ ở cửa sơn môn bắt giữ những đệ tử đi trễ.

Nếu Nghiễm Phủ quân không có ở đó, mỗi người xếp hàng lĩnh một roi liền xong; nếu Nghiễm Phủ quân cũng theo hắn ngồi xổm đó trông coi, đám xui xẻo này không tránh được chạy khoảng mười vòng quanh chân núi Phong Lăng, bất kể đêm ngày chạy từ khi sương xuống đến khi bình minh lên.

Từ Hành Chi đi theo bọn họ, nếu có người nào không còn sức chạy, Từ Hành Chi liền đem người khiêng đi sang một bên, cho bọn họ uống một ngụm rượu súc miệng.

Cơ hồ mỗi người trong Phong Lăng sơn đều đã uống qua rượu trong bầu rượu của hắn.

Mà những đệ tử chư môn đứng ở trước mặt hắn này, ánh mắt nhìn hắn thế nhưng hệt như trong trí nhớ trong suốt nhiệt liệt như trẻ sơ sinh, tràn ngập kính ngưỡng, trong con ngươi có ánh sáng.

Cố tình ánh mắt như vậy, khiến cả người Từ Hành Chi khô nóng, trong đầu như có thứ gì giãy dụa muốn tuôn ra, lại bị một đạo miệng cống vững vàng khóa kín, trêu đến đầu hắn đau sắp nứt.

Đúng lúc, một cánh tay từ sau vòng quanh hông của hắn, tránh hắn không té ra phía sau.

Mạnh Trọng Quang nằm ở bên tai hắn, nhỏ giọng động viên nói: "Sư huynh, đừng kích động, không có chuyện gì."

Đệ tử chư môn có người nào không nhận ra người bên người Từ Hành Chi là ai, đều hơi thay đổi sắc mặt.

Mạnh Trọng Quang sao sẽ để ý ánh mắt những người này.

Trong lòng trong mắt hắn, từ đầu đến cuối chỉ có một Từ Hành Chi.

Chờ đám người Chu Bắc Nam, Khúc Trì liên tiếp xuống, đệ tử các nhà nhất thời dồn dập dâng tới bọn họ, có đệ tự Đan Dương phong, vóc dáng so với Khúc Trì cao hơn nữa, ngũ đại tam thô một bộ dáng đại lão gia, lại ôm Khúc Trì nha nha khóc ồ lên, sợ đến Khúc Trì cũng đỏ mắt, còn phải nỗ lực tìm từ an ủi hắn.

Từ Hành Chi đỡ cái trán, có lẽ là vừa nãy thời điểm xuống dưới bị nước ngâm, hắn chỉ cảm thấy trong đầu từng trận đau đớn, tựa hồ có tuyến cưa dọc theo dây mực trong đầu hắn chầm chậm cắt chém.

Những đệ tử Phong Lăng đều nhìn ra không đúng: "Sư huynh, ngươi có phải không thoải mái hay không?"

"Sư huynh, trong điện có giường nệm, nếu không chê mời đến điện."

Mấy người đem Từ Hành Chi dẫn hướng trong điện, một người trong đó còn muốn tới nâng, bị vướng bởi ánh mắt quá mức khủng bố của Mạnh Trọng Quang, đành phải rút tay về.

Từ Hành Chi liên tục nhấn huyệt thái dương đau nhức, chỉ có thể dùng làn điệu hư nhuyễn nói với Mạnh Trọng Quang: "Bảo bọn họ đừng lo lắng."

Mạnh Trọng Quang không để ý tới hắn: "Sư huynh, trước hết để cho ta đừng lo lắng đi."

Hắn đem Từ Hành Chi ôm ngang lên, "tay phải" của Từ Hành Chi thuận thế từ trong ống tay áo trượt ra, lộ trước mặt mấy đệ tử.

Bọn họ dồn dập dừng bước, chấn động ngạc nhiên không thôi.

Liền tại thời điểm bọn họ sững sờ, Mạnh Trọng Quang liền đã tự mình ôm Từ Hành Chi vào trong điện, rẽ phải theo hành lang, lập tức dùng chân đá phăng cánh cửa kia, đi vào.

Mấy đệ tử Phong Lăng hai mặt nhìn nhau.

Có người hỏi: "Hắn sao biết nơi đó là phòng ngủ của chúng ta?"

Cũng không người nào có thể trả lời vấn đề của hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!