"Sao lại muốn chuyển về Busan sống?"
1
"Tôi chỉ muốn về ở cạnh ba mẹ thôi."
"Không phải cậu nói rời quê lên đây tìm việc làm sao, giờ quay về thì làm gì để sống?"
"Tôi tự biết mình nên làm gì."
Hắn không cãi lại nó, dù hai người thường hay gây nhau nhưng hắn vẫn luôn tôn trọng ý kiến của nó. Vả lại Park Jimin là người rất cứng đầu, nếu nó đã quyết thì ông trời cũng không thể cản.
"Tùy cậu thôi, nếu về nhà thấy khó khăn quá thì gọi cho tôi."
Nó nhìn hắn rồi gật đầu một cái.Tính từ ngày Park Jimin về Busan được một tháng. Chuyện này hình như chỉ mình hắn biết, kể cả Jungkook hắn cũng giấu vì sợ cậu lại lo lắng.
Min Yoongi vẫn hay đến Sunshine tìm nó nhưng không gặp, hỏi mọi người ở đó họ chỉ nói nó đột ngột xin nghỉ việc rồi không thấy mặt mũi đâu nữa.
Gã cứ nghĩ nó lại được tên đại gia nào dẫn đi đây đi đó nên không quan tâm. Đến thời điểm hiện tại gã mới thật sự lo lắng, làm gì có ai đi cả tháng vẫn chưa về.
Gã muốn tìm nó nhưng ngặt nổi số điện thoại người ta còn không biết thì làm sao mà tìm, nếu muốn chắc chỉ còn lại cách đó thôi.Tiếng chuông điện thoại inh ỏi cắt ngang không gian yên tĩnh của Kim tổng.
"Không biết Min tổng đây có chuyện gì mà đích thân gọi cho tôi?"
"Park Jimin đâu?"
"Sao tôi phải nói cho anh biết?"
"Tôi không có nhiều thời gian."
"Rốt cuộc giữa hai người đã xảy ra chuyện gì?"
Im lặng một hồi lâu gã mới kể hết mọi chuyện cho hắn nghe, chuyện này có hơi tế nhị một chút nhưng Min Yoongi thuật lại không sót một chi tiết nào, đúng là không biết ngại là gì.
"Chi tiết thật ha."
15
"Thì cậu bảo tôi nói hết còn gì."
"Cậu ấy về Busan rồi."
"Cái gì?"
"Anh muốn tìm cậu ấy thì mau đi đi."
"Cảm ơn cậu."
"Tuy tôi không biết giữa hai người có phải loại tình cảm ấy hay không nhưng tôi mong anh đối xử tốt với bạn tôi."
6
"Tôi hứa với cậu."
Vậy là ngay ngày hôm đó Min tổng hủy hết tất cả lịch trình, đặt vé máy bay đến Busan ngay trong ngày. Lần theo địa chỉ hắn đưa, gã nhanh chóng tìm được nhà nó, căn nhà không quá sang trọng nhưng cũng không phải dạng rách nát.
Bước vào trong liền nhìn thấy ba nó tưới hoa trong vườn. Nói là vườn chứ thực chất chỉ là một khoảng sân nhỏ, để trống thì phí nên ông Park mua một ít hoa về trồng.
Nhận thấy có người vào nhà, ông ngẩng mặt lên, tay đẩy cặp mắt kính lên nhìn cho rõ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!