Giải quyết xong công việc hắn liền tức tốc quay lại bệnh viện. Vừa mở cửa phòng đã nghe thấy tiếng Park Jimin vọng ra, thái độ có chút tức giận.
"Sao em phải cứu cô ta chứ?"
"Nếu em không cứu cô ấy Taehyung chắc chắn sẽ đau khổ, bọn họ khó khăn lắm mới ở bên nhau."
36
"Vì vậy em mới cứu cô ta mà quên rằng bản thân suýt chút nữa bị..."
"Chuyện đó... em... bọn em sắp ly hôn rồi nên chuyện đó không còn quan trọng đâu."
Kim Taehyung đứng bên ngoài nghe toàn bộ cuộc nói chuyện, sắc mặt liền thay đổi. Cánh cửa đang khép hờ bị đẩy mạnh phát ra tiếng "rầm" chói tai.
"Cậu đến từ khi nào vậy?"
"Park Jimin cậu ra ngoài một lát đi, tôi có chuyện muốn nói với em ấy."
Nó hôm nay ngoan ngoãn đến lạ thường, vừa nghe hắn nói vậy lập tức ra ngoài ngay, còn cậu từ đầu đến cuối không nói gì chỉ biết cúi gằm mặt.
"Ai nói sẽ ly hôn hả?"
151
"..."
"Trả lời anh mau Jungkook."
72
"..."
"TRẢ LỜI."
52
Đột ngột bị hét lớn vào mặt nên cậu có chút giật mình, miệng cố lắp bắp nói vài câu.
"Em... lúc trước anh muốn ly hôn cho nên là em..."
1
"Anh đã nói là không đồng ý rồi mà."
98
"Nhưng em bây giờ không còn trong sạch nữa, ngay cả bản thân mình em còn không giữ được thì em làm sao có tư cách đòi hỏi gì ở anh."
Hắn cuối cùng hiểu được suy nghĩ của cậu. Hoá ra cậu nghĩ rằng bản thân mình đã bị người khác làm nhục nên mới muốn ly hôn, cũng tại hắn, bận xử lí Yang Min Kyu mà quên mất chuyện giải thích với cậu.
"Em không bị gì cả."
"Anh nói vậy là sao?"
"Anh nói em vẫn chưa bị Yang Min Kyu làm gì hết, lúc anh đến nhìn thấy cảnh đó đã đánh nó một trận, nhìn lại thì em đã ngất xỉu rồi, nó vẫn chưa làm gì em hết, anh đảm bảo đó."
"Thật... thật không?"
"Anh chưa từng nói dối ai cả."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!