Chương 35: Chờ Tôi Nhé

Kim Taehyung về nhà với trạng thái vô cùng mệt mỏi. Cả tuần nay bận dự án mới, chưa kể còn phải xử lí vụ kiện của Jeon Dong

-yul, từ ngày hôm đó đến nay công trình đó dường như ngưng hẳn lại, chắc phải đến lúc kiện tụng xong xuôi mới có thể tiếp tục.

Choi Minyoung từ hôm qua đã không thấy về nhà. Việc này hắn không hề biết vì cả tuần nay hắn gần như dọn đồ đến công ty ở, như vậy sẽ giải quyết nhiều công việc hơn vả lại không cần đi đi lại lại.

Hắn tựa đầu vào sofa, hai mắt nhắm nghiền cố thả lỏng đầu óc hết mức. Trong đầu hắn đột nhiên hiện lên hình ảnh cậu. Nhắc mới nhớ sao từ lúc hắn về lại không thấy cậu, bình thường vẫn hay lủi thủi trong bếp hoặc chạy loanh quanh nhà dọn dẹp, vậy mà hôm nay biệt tăm biệt tích đâu không biết.

"Thiếu gia uống nước đi."

Dì Song đặt ly nước trước mặt hắn.

"Jeon Jungkook đâu rồi dì?"

"Cậu Jungkook từ sớm đã được ai đó rước đi rồi."

"Dì biết là ai không?"

"Chiếc xe đó nếu tôi không nhầm thì là cô Kyung Soon."

14

"Là cô sao, cô ấy đưa cậu ta đi đâu chứ?"

"Tôi nghe nói là đến sinh nhật của cậu Min Kyu."

"Yang Min Kyu? Cậu ta bị cái gì vậy chứ? Cái đồ ngốc này."

Nói rồi hắn chạy nhanh ra gara, phóng xe thật nhanh đến nhà cô Kyung Soon. Jeon Jungkook về nhà sẽ biết tay hắn, chuyện lần trước vẫn chưa làm cậu sợ thì phải.Jungkook mang tiếng là được mời đến dự tiệc nhưng thực chất là đến làm phục vụ cho cô Kyung Soon. Cả bà Kim cũng có mặt ở đây, bà đã mấy lần lên tiếng bảo cậu không được làm nhưng với bản tính của cậu chắc chắn là chấp nhận ngay. Thật ra thì cậu sợ mọi người lại cãi nhau, vì chút chuyện cỏn con này mà cãi nhau quả thật không đáng.

Từ việc mang thức ăn lên, rót rượu mời khách đều là cậu làm, quá đáng hơn là việc lấy khăn giấy cho bọn họ cũng là cậu làm. Cô Kyung Soon cả buổi tiệc cứ luôn miệng réo tên cậu, trông chẳng khác gì câu chuyện "Cinderella" cho lắm.

"Jungkook, con ngừng lại cho mẹ."

Bà Kim nhịn không nổi phải lên tiếng bắt cậu dừng lại. Jungkook là con bà, nếu muốn sai bảo chỉ có mình bà mới có quyền, người em chồng này có hơi quá phận thì phải.

"Không sao mà mẹ, xem như con giúp đỡ cô ấy đi."

"Cái thằng nhỏ này sao lại hiền lành như vậy?"

Thật không hiểu tại sao lúc trước bà lại ghét cậu, một người vừa tốt tính lại đáng yêu như này thương còn không hết ấy chứ.

Tiếng động cơ trước cổng rất nhanh đã thu hút được sự chú ý của mọi người. Kim Taehyung mang vẻ mặt tức giận bước vào, hắn nhắm ngay hướng cậu đang đứng, đi thẳng đến cầm tay cậu lôi đi.

"Taehyung đến đó sao? Lỡ đến rồi có phải là nên vào ngồi chung vui với Min Kyu một lát."

Bước chân như ngừng hẳn lại, hắn quay mặt về phía cô Kyung Soon nhưng vẫn nắm chặt tay cậu.

"Đến để xem cô giở trò?"

"Con nói gì lạ vậy?"

"Cô đừng nghĩ tôi không biết cô bắt cậu ấy làm đủ trò là để trả thù việc tôi đánh con cô lần trước. Nhân tiện tôi nói luôn, đừng động vào cậu ta lần nào nữa, cô là người thông minh nên chắc là đã hiểu."

"Thằng mất dạy, mày ăn nói với cô mày như vậy hả?"

Lần này hắn không thèm cãi nữa, nhìn thấy mấy ly rượu trên cái bàn gần đó, đi đến cầm một cái lên đập vỡ tan nát ngay trước mặt bà ta.

"Là do cô gây sự với tôi trước, và còn cả mày..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!