Chương 18: Hiểu Lầm

Tiệc tùng! Tiệc tùng! Thật là làm hắn ngán đến tận cổ. Hôm nay vẫn vậy, hắn khoác trên người bộ vest đen lịch lãm, tóc vuốt ngược ra sau để lộ trán cộng thêm "nụ cười thương mại" mỗi lần tiếp khách.

Jungkook trông có vẻ nhàn hơn mấy lần trước, vì ông Kim đã cho người chuẩn bị mọi thứ nên cậu không phải đụng tay vào. Việc duy nhất cậu phải làm chính là đi cạnh hắn để tiếp khách. Nhìn vẻ mặt không hài lòng của hắn cậu thật chỉ muốn chạy lên phòng cho xong, nhưng đây là do ông Kim yêu cầu cậu làm sao dám cãi.

Tiệc chào mừng chủ tịch mới của Kim thị được tổ chức tại nhà riêng của hắn, có chút đặc biệt hơn mọi năm vì người kế nhiệm tiếp theo của Kim gia đáng lý ra phải tổ chức ở nhà chính mới phải. Mọi người trong nhà lẫn khách khứa xem như là lần đầu được đến đây, quả đúng như lời đồn, nhà do Kim Taehyung thiết kế thì không tầm thường chút nào.

Giám đốc Ha của công ty GHK và phu nhân tay cầm ly rượu đi về phía hắn và cậu đang đứng.

5

"Giám đốc Kim... à không... bây giờ nên gọi là Kim tổng thì đúng hơn."

"Giám đốc Ha quá lời rồi, tôi cho dù có là chủ tịch thì ông vẫn là bậc trưởng bối của tôi thôi, cứ gọi tên là được."

"Cậu đã nói vậy thì tôi không khách sáo."

Vợ ông ta đứng kế bên cứ nhìn chằm chằm làm cậu có chút không tự nhiên mà cúi gằm mặt xuống đất.

"Thứ lỗi cho tôi hỏi người đứng cạnh Kim tổng là ai vậy?"

"Chồng nhỏ của tôi."

163

Hai mắt vốn đã to của cậu nay được dịp mở càng to hơn. Kim Taehyung vừa gọi cậu là gì? Chồng nhỏ? Là cậu nghe nhầm hay do hắn đã say nên ăn nói lung tung vậy? Lần đầu tiên trong suốt ba năm nay hắn gọi cậu là chồng nhỏ trước mặt người khác.

"Phu nhân có vấn đề gì sao?"

"Không... không, tôi chỉ thắc mắc nên hỏi thôi. Kim tổng đây có mắt nhìn thật, tìm được một người xinh xắn tới vậy."

"Vậy tôi đi trước, không làm phiền hai vị."

Jeon Jungkook bị hắn kéo đi đến không biết trời trăng gì nữa. Trong lòng cậu chỉ còn biết tới mấy lời hắn vừa nói, cảm giác này thật tuyệt, có phải ba năm của cậu đã được đền đáp rồi hay không?

32

Seokjin, Jisoo, Jiyeon đứng tụ lại một góc nói chuyện với nhau, vừa hay nhìn thấy hắn cầm tay cậu đi tới, đã vậy mặt cậu còn hơi phớt hồng nữa, ba người họ vừa nhìn sơ qua đã biết cậu ngại rồi, có điều là hắn đã làm gì khiến cậu ngại kia kìa.

2

"Cặp đôi hoàn hảo của chúng ta tới rồi."

"Anh Seokjin."

Hắn gằn giọng kêu tên y, Kim Seokjin thường ngày trông thì có vẻ không sợ hắn vậy thôi chứ nếu nghe thấy giọng nói này, thêm cái bản mặt khó chịu kia liền trở thành bộ dạng cún con sợ sệt.

"Rồi rồi anh không chọc chú nữa."

Hắn thả tay cậu ra.

"Ở đây với họ đi, tôi đi tiếp khách."

"Vâng ạ."

"Đôi vợ chồng trẻ thật là hạnh phúc."

14

"Seok..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!