Chương 17: Chủ Tịch Mới

Kim Seokjin từ buổi tiệc sinh nhật của bà Kim chạy một mạch đến bệnh viện, chỉ kịp mua một ly cà phê, lúc nãy chưa ăn được bao nhiêu nên bây giờ bụng y đói meo.

Y làm việc tại khoa tim mạch của một bệnh viện có tiếng ở Seoul. Thành tích học tập lúc ở nước ngoài phải nói là vô cùng xuất sắc, bằng tốt nghiệp cũng thuộc loại giỏi vì vậy khi vừa về nước đã được vô số bệnh viện lớn mời về làm việc.

"Bác sĩ Kim có bệnh nhân vừa chuyển đến, anh mau qua phòng cấp cứu nhanh đi."

Y tá Choi mở cửa phòng ló đầu vào la lớn. Kim Seokjin đang uống cà phê suýt chút thì sặc, cái bệnh viện gì mà ai cũng có chất giọng đặc biệt hết, làm việc ở đây có ngày bệnh tim mà chết mất.

2

"Nhưng tôi đâu có làm ở phòng cấp cứu, bác sĩ Oh đâu?"

"Anh ấy về sớm vì gia đình có việc, giờ chỉ còn anh thôi, mau sang đấy giúp tôi một tay."

Bỏ ly cà phê sang một bên, y bước đến lấy áo blouse treo gần đấy mặc vào rồi đi thẳng đến phòng cấp cứu.

"Bác sĩ à mau khám cho chủ tịch của tôi với, anh ấy còn buổi họp nữa."

"Được rồi anh mau đứng sang một bên trước đi."

Người đàn ông kia trên mặt lộ rõ vẻ lo lắng nhưng cũng rất hợp tác mà đứng lùi ra xa một chút. Anh ta là thư ký của chủ tịch tập đoàn RM, vốn dĩ lát nữa tập đoàn sẽ có cuộc họp cổ đông gấp ai ngờ chủ tịch lại đau bụng dữ dội nên đành hoãn buổi họp lại mà đưa người đến bệnh viện.

21

Nhờ anh ta lùi ra y mới nhìn rõ được người đang nằm trên giường bệnh. Dù đứng có hơi xa nhưng y lại nhìn thấy rất rõ khuôn mặt của người đó. Sao lại có thể là người đó được?

"Bác sĩ Kim sao anh không khám đi?"

"À tôi khám liền đây."

Bước đến gần giường bệnh khám cho người đó, y càng chắc chắc là mình không nhìn nhầm. Lúc đầu cứ ngỡ bản thân nhớ người đó quá nên nhầm lẫn, ai ngờ người trước mặt mình thật sự là người đó.

"Bác sĩ, bộ mặt tôi có dính gì hay sao mà anh nhìn dữ vậy?"

"Không... không có."

"Vậy rốt cuộc tôi là bị bệnh gì?"

"Anh có thường hay đau như lúc này không?"

"Mới hôm nay thôi."

"Tôi hiểu rồi. Y tá Choi, chuyển anh ta qua khoa tiêu hoá chuẩn bị phẫu thuật."

Anh thư ký kia nghe tới hai từ "phẫu thuật" mặt đã xanh như tàu lá chuối. Rốt cuộc chủ tịch mắc bệnh gì mà phải phẫu thuật?

"Phẫu thuật? Sao tôi lại phải phẫu thuật?"

"Theo tôi đoán thì anh có lẽ bị viêm ruột thừa."

5

"Đoán? Anh là bác sĩ mà lại đoán là có ý gì?"

"Xin lỗi nhưng có lẽ anh chưa biết, tôi là bác sĩ khoa tim mạch, chính xác là bác sĩ phẫu thuật khoa tim mạch, tôi làm sao chẩn đoán chính xác cho anh đây?"

"Anh... aaa..."

"Chủ tịch anh có sao không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!